Tâm sự

Chồng bảo khi nào ghét tôi sẽ ghét luôn cả con

Cứ giận tôi là anh nghỉ chơi với con bé luôn. Anh còn bảo tôi có phước mới cưới được anh.

Cứ giận tôi là anh nghỉ chơi với con bé luôn. Anh còn bảo tôi có phước mới cưới được anh.

Tôi ở nhà chăm con, biết thân phận nên làm tất cả cũng không để anh phải bận tâm, riêng chỉ có điều lúc ở nhà anh chỉ muốn chơi điện thoại, không muốn chơi với con. Con gái tôi nhiều lần phải nói: "Ba ơi đừng đọc báo nữa, chơi với con đi". Cả ngày ở nhà chơi với mẹ nên con mong ba lắm. Anh lại không thích như vậy, cảm giác như không hứng thú khi cùng con chơi. Tôi khuyên nhủ nhỏ nhẹ thì anh cười cười, nói đùa là con có cần ba đâu.

Xin nói thêm chồng tôi cũng dễ tính, kiểu như ai làm gì thì làm, đừng đụng chạm tới anh là được. Tôi và con chơi với nhau như thế nào, con ăn uống ra sao, bệnh gì anh cũng ít để ý, khi nào tôi nói thì anh mới hỏi. Anh cũng mặc định chuyện chăm con là của tôi, vì tôi ở nhà. Con còn nhỏ nên mỗi lần đánh răng phải nhắc nhở rất nhiều, bình thường tôi toàn cùng con làm vệ sinh cá nhân.

Chong bao khi nao ghet toi se ghet luon ca con

Ảnh minh họa.

Nhưng nghĩ muốn gắn kết hai ba con nên hôm vừa rồi tôi nói chồng rủ con cùng đánh răng đi. Anh ấy liền nói tôi sai bảo anh, giận không nhìn mặt con nữa. Bé nhà tôi mới hơn 2 tuổi nhưng cũng biết lắm, thấy ba im lặng nên chạy tới ôm rồi hỏi han nhưng ba không thèm nói câu nào. Bé liền chạy ra chơi với mẹ và khóc. Nhìn con mà tôi rơi nước mắt.

Đây không phải lần đầu anh đối xử như vậy với con. Cứ giận tôi là anh nghỉ chơi với con bé luôn. Anh thường nói là ghét mẹ thì ghét luôn con. Nhiều khi nghĩ không biết đây có phải là người đàn ông trưởng thành không. Tính anh không bao giờ nhận sai về mình, anh luôn nói tôi có phước lắm mới lấy được anh.

Tôi biết mình cũng còn nhiều điều phải học hỏi nên không mong anh làm gì giúp, chỉ mong anh thương con gái, nhưng dường như anh chỉ yêu bản thân. Đôi lúc nghĩ thôi từ nay không nhờ cậy gì ở anh nữa, để cho nhà yên ổn. Nghĩ là tôi thấy buồn lắm mà chẳng chia sẻ được với ai, viết lên mục Tâm sự cho vơi bớt và nếu có chị em nào cùng cảnh ngộ thì chia sẻ cùng tôi. Xin cảm ơn.