Mỗi lần như thế tôi luôn thở dốc, tim đập rất nhanh, nằm co mình lại, chất lượng cuộc sống đi xuống rất nhiều.
Khi anh thất bại, tôi chọn ở cạnh anh, còn anh chọn ly hôn để bảo toàn tài sản cho vợ con.
Anh nói biết lỗi rồi, luôn miệng nói chỉ có vợ con, tình cảm chưa bao giờ thay đổi. Tôi không tin nữa.
Quen nhau lâu mà em sợ bạn bè đồng nghiệp biết. Nhiều lúc em cảm thấy mệt mỏi, muốn dừng lại.
Anh nói sau đêm nay chúng tôi sẽ không bao giờ gặp nhau nữa đâu, còn tôi vẫn muốn giữ tình bạn với anh.
Tôi biết tình yêu là thứ không thể cưỡng cầu, biết bản thân còn nhiều vụng dại, ngu ngốc.
Tôi đã nhắn tin cho mợ hai để giải thích. Thế nhưng mợ ấy chẳng thèm đáp lại. Cậu tôi tuy không bị cấm cửa nhưng cũng bị mợ hai lạnh nhạt.
Tôi không có nhiều bạn nhưng không thấy cô đơn, đầu luôn nghĩ cuộc sống này thật mệt mỏi, cứ như vậy tôi rất sợ mình bị trầm cảm.
Tôi chấp nhận sự thật rằng chồng không yêu mình, chúng tôi chỉ có thể sống với nhau như hai người bạn vì các con.
Tôi sẽ trả lại hạnh phúc cho anh, sẽ làm mẹ đơn thân tự nuôi con và không cho gia đình anh nhận đứa cháu này.
Đêm tân hôn đáng lẽ phải là lúc vợ chồng bên nhau, đằng này em lại phải chạy khắp nơi đi tìm chồng mới cưới của mình.
Tổ ấm của tôi ngày càng lạnh dần, vợ chồng theo kiểu sống có trách nhiệm với nhau, chẳng biết lúc nào tan vỡ.
Bác sĩ bảo tôi bị nang buồng trứng. Tôi rất sợ ảnh hưởng đến chuyện con cái sau này.
Thật là mệt mỏi, chẳng còn biết anh muốn gì, quan tâm tôi cũng không, yêu thương cũng không, mà lại đòi hỏi từ tôi quá nhiều thứ.
2 ngày nay tôi nhốt mình trong phòng, tôi chỉ biết khóc cho số phận mình và thương bố tôi. Cuộc đời này sao lại bất công thế cơ chứ.
Tôi nói anh cố gắng quay lại với chị, anh bảo không thể, giờ muốn hướng tới lương lai với những điều mới tốt đẹp hơn.
Tôi muốn giữ em bé nhưng không biết có chịu được áp lực đè lên mình và bố mẹ mình không nữa.
Chuyện gối chăn chưa một lần thực hiện vì mỗi lần âu yếm tôi anh vô cùng mạnh bạo. Tôi lãnh cảm, không muốn chồng đụng đến.
Tôi mệt với nhà chồng, chưa có con thì thúc giục, chê trách; tới lúc gần đẻ thì không quan tâm, chỉ chăm chăm đòi tiền.
Anh nghi ngờ nhưng nhất định không chịu đi xét nghiệm ADN vì sợ biết được sự thật anh sẽ không chịu nổi.