Tôi đã sống một cách khác đi, tìm cho mình những công việc riêng để không còn quan tâm nhiều đến những cư xử của những người xung quanh. Thời gian dần trôi qua, tôi cũng bỏ luôn mong muốn mẹ chồng thay đổi vì tôi biết điều đấy là không thể. Chỉ là tôi tìm cách để ít phải chạm trán với bà hơn thôi.
Ngày đầy tháng con mà em không khác gì một nô lệ, lưng đau, tay buốt lạnh mà vẫn phải làm từ 5 giờ sáng đến 10 giờ đêm. Không một người nào nhà chồng đoái hoài thương xót.
Từ hôm đó bạn trai không nhắn tin gọi điện, hóa ra anh đang suy tính việc đánh cược. Thôi thì anh chẳng cần lo lắng nữa, tôi có quay lại đâu mà đòi cược.