Hai vợ chồng nhịn ăn, nhịn tiêu hàng tháng gửi tiền về quê giúp trả nợ cho nhà ngoại. Nhưng sau một thời gian, chân tướng của sự việc khiến cô ngã quỵ...
"Vợ chồng tôi tái mặt nhìn nhau. Con gái tôi tới lúc đó cũng phần nào hiểu ra vấn đề nên nó đưa mắt nhìn sang bố mẹ".
Giờ tôi như kẻ mắc kẹt giữa ngã ba đường. Đáp ứng nhu cầu tiền bạc của bố mẹ thì tôi được coi là đứa hiếu thảo, nhưng lại là người chồng, người cha hèn kém.
"Con sẽ ly hôn với anh Khánh..." - Chưa kịp nói dứt câu, chị gái đã bị mẹ tôi lao đến giáng cho 1 cái tát bỏng rát.
"Nó bức xúc, nó chết mình nó thôi nhưng đằng này nó gây ra tội để các con nhỏ phải chịu. Hai cháu rồi không biết sẽ đi về đâu?", bà H., mẹ của Đào Văn Thịnh, kẻ sát hại bố mẹ vợ và vợ vào sáng 28/6 chua xót nói.
Những người con gái lấy chồng thấy cảnh này quả thực là không cầm được nước mắt.
Cả đêm ấy tôi khóc hết nước mắt, bên cạnh là đứa con gái đang ngủ say của tôi. Có lẽ chẳng nỗi đau và tổn thương nào lớn hơn là do người thân gây ra.
Ban đầu tôi không hề hay biết mẹ cho em dâu 800 triệu. Nhưng đến khi sự thật vỡ lở, tôi làm ầm lên thì bà thản nhiên đáp trả bằng 1 câu quá sốc.
Ngày 5/4, VKSND huyện Cẩm Giàng (tỉnh Hải Dương) đã phê chuẩn quyết định khởi tố bị can đối với Vũ Thị Thủy (SN 1996, trú xã Định Sơn, huyện Cẩm Giàng) về tội cố ý gây thương tích.
Đến khi nhìn thấy trên bàn ăn có 2 bộ bát đũa thì tôi không kiềm chế được cảm xúc trong lòng nữa, phải ôm mặt khóc nghẹn.
Nhưng điều đáng nói là từ sự việc của 2 vợ chồng mà liên quan đến cả 2 bà mẹ. Mẹ đẻ lên chăm cháu ngoại phải chung sống cùng nhà với mẹ chồng.
Tôi xuống bếp, cũng gần giờ cơm trưa nên định bụng đi nấu cơm. Lúc mở nồi cơm của mẹ ra mà tôi không khỏi sững sờ.
Tôi không ngờ rằng đám cưới của mình sẽ bị ảnh hưởng bởi chuyện tiền thách cưới. Rồi giờ tôi chẳng biết phải làm sao khi một bên là mẹ, một bên là người yêu...
Anh ấy cũng biết điều đó nhưng thực sự em không nghĩ chuyện đó lại căng thẳng đến thế. Mới đây anh ấy đưa cho em lá đơn ly hôn rồi bảo em ký đi, anh ấy sẽ giải thoát cho em.
Đến nước này thì Huệ không chịu được nữa rồi, cô mặc kệ mẹ chồng đang gào thét phía sau rồi ôm con chạy theo mẹ đẻ đang bỏ đi phía trước.
Mẹ tôi thương chị, cái gì cũng cho chị, cuối cùng chị "giáng" cho mẹ tôi cú đòn đau đớn.
Mẹ chồng tôi ngồi bệt xuống sàn nhà, khóc dãy đành đạch, vừa nói vừa mắng chửi tôi là đồ mất dạy, đồ nhà quê. Tiền ăn uống thì có đáng là bao, nhà bà ở phố cả đống tiền, cho thuê cũng phải vài chục triệu một tháng.
Hôm ấy, nấu nướng xong xuôi, tôi lên phòng gọi bố mẹ xuống ăn cơm tối. Chưa kịp gõ cửa thì nghe tiếng mẹ chồng oang oang: "Bà ấy vừa quê, vừa bẩn lên chơi lại mất công dọn lại nhà..."
Tôi đứng thẳng dậy, tuyên bố ly hôn rồi bế con, dắt mẹ lên taxi đi thẳng.
Khi ấy tôi đã nghĩ, mình vô tình vớ được người đàn ông này nhưng lại là điều may mắn. Ít nhất thì sau khi kết hôn, tôi cũng đã có một gia đình hoàn thiện, một đứa con khỏe mạnh và có chồng biết yêu thương.