Các nhà sử học đã chỉ ra những dấu hiệu trái ngược về mối quan hệ thân thiết của Gia Cát Lượng và Lưu Bị trong phim và tiểu thuyết.
Là hoàng đế khai quốc của nhà Thục, Lưu Bị là nhà chính trị, quân sự có sức ảnh hưởng lớn thời Tam quốc. Sau khi qua đời năm 223, thi hài hoàng đế Lưu Bị để cả tháng nhưng không bị phân hủy. Vì sao lại vậy?
Theo sử sách, Lưu Bang đồng ý phong Điền Hoành làm Vương. Tuy nhiên, vị tướng này lấy đao tự sát. Cái chết của ông khiến Lưu Bang bật khóc và 500 tướng sĩ dưới trướng Điền Hoành cũng tự vẫn.
Lã Bố vì câu nói của Lưu Bị mà bị Tào Tháo triệt hạ. Trước khi chết, Lã Bố đã tỉnh ngộ, vạch trần bộ mặt thật của Lưu Bị.
Những câu nói bất hủ này trong Tam Quốc Diễn Nghĩa sẽ cho bạn bài học nhân sinh giá trị.
Lưu Bị đại bại ở Di Lăng khiến Thục Hán thiệt hại rất lớn, nhưng lại không bị lật đổ. Hóa ra nguyên nhân được tiết lộ sau 160 năm. Đó là gì?
Tào Tháo và Lưu Bị là những nhà chính trị, quân sự kiệt xuất thời Tam quốc. Hai người đều rất có mắt nhìn người. Trong đó, Tào Tháo từng "nẫng tay trên" 3 tướng tài khiến Lưu Bị tiếc nuối.
Trong thời Tam Quốc, Tào Tháo cuối cùng có thể nói là đạt được địa vị “dưới một người, trên vạn người”. Dù đủ sức xưng đế nhưng Tào Tháo nhất quyết kiên trì không xưng đế? Rốt cuộc là vì lý do gì?
Nếu quả thực được chôn cất ở Thành Đô, vậy Gia Cát Lượng đã làm thế nào để đưa Lưu Bị về kinh đô và giữ cho di hài không bị phân hủy trong suốt quãng đường dài tới hơn 30 ngày giữa mùa hè nóng nực?
Trong khi nhiều ngôi mộ của các vị tướng nổi tiếng trong lịch sử Trung Hoa bị những kẻ trộm mộ nhòm ngó thì nơi an nghỉ của Quan Vũ vẫn nguyên vẹn suốt gần 2.000 năm.
Có lẽ nào Gia Cát Lượng đang không làm tròn bổn phận và trách nhiệm của một mưu thần?
Suốt hàng nghìn năm qua, đã có biết bao câu chuyện xung quanh Tào Tháo. Người gọi ông là quân tử, kẻ cho ông là tiểu nhân, người hâm mộ, kẻ khinh ghét, nhưng không ai có thể phủ nhận Tào Tháo từng là thần tử năng nổ, tích cực, bảo vệ người ngay, ngăn cản kẻ xấu.
Bàng Thống (178-214), tự Sĩ Nguyên, hiệu Phượng Sồ, là mưu sĩ của Lưu Bị thời Tam quốc trong lịch sử Trung Quốc. Tài năng của ông được người đời ca tụng là ngang với cả Gia Cát Lượng. Ông là người góp công lớn trong việc giúp Lưu Bị chiếm đoạt Ích Châu của Lưu Chương.
Gia Cát Lượng được biết tới là mưu sĩ cốt cán của tập đoàn chính trị dưới tay Lưu Bị và cũng là vị Thừa tướng "dưới một người trên vạn người" của nhà Thục Hán sau này. Tuy nhiên, trước khi đi theo Lưu Bị, ông từng có thời gian ở ẩn tại Long Trung.
Trong Tam quốc diễn nghĩa của nhà văn La Quán Trung, trận giao đấu giữa Trương Phi và Mã Siêu ở ải Hà Manh chính là cuộc đánh tay đôi có thời gian dài nhất, kéo dài từ ban ngày cho tới đêm tối, hai bên đã đấu hơn hai trăm ba mươi hiệp.
Triệu Vân (? – 229), tự Tử Long, là một danh tướng sống vào cuối thời Đông Hán và đầu thời Tam quốc trong lịch sử Trung Hoa. Ông sinh tại huyện Chân Định thuộc quận Thường Sơn, ngày nay là huyện Chính Định, tỉnh Hà Bắc (phía bắc Trung Quốc).
Khi Quan Vũ đầu hàng, Tào Tháo cố ý sắp đặt cho ông và hai người vợ Lưu Bị ở cùng một phòng để ông mắc lỗi đạo với Lưu Bị và không trở về với họ Lưu được nữa.
Khương Duy là đệ tử chân truyền, người kế nhiệm của Gia Cát Lượng, nhưng ông cũng giống như Gia Cát Lượng cả đời Bắc phạt nhưng không thành.
Trong Tam quốc diễn nghĩa, La Quán Trung đã giới thiệu cho độc giả không ít những nhân tài kiệt xuất. Có những người thành công nhưng cũng có những người đoản mệnh chết yểu, khiến hậu thế không khỏi tiếc nuối.
Do ảnh hưởng từ bộ tiểu thuyết Tam quốc diễn nghĩa, nhiều người cho rằng Lưu Bị không có tài đánh trận, thành quả của ông đều là nhờ tướng sỹ dưới quyền. Tuy nhiên, theo Tam quốc chí Lưu Bị là người có nhiều kinh nghiệm quân sự, đã từng tự cầm quân đánh thắng nhiều trận.