Tôi hoảng hốt hỏi vợ gặp chuyện gì mà lại đến nông nỗi ấy. Ban đầu vợ ấp úng nói dối rằng cô ấy bị ngã. Gặng hỏi mãi, thậm chí là phải đe dọa thì vợ tôi mới khai thật.
Tôi sợ hãi vội cầm thanh gỗ đã chuẩn bị sẵn rồi tôi tiếp tục hỏi người ngoài cửa là ai. Lúc này họ dường như đã mất kiên nhẫn, bực dọc nói rằng họ chẳng thèm làm gì tôi đâu, giục tôi mở cửa ra mà nhận người nhà.
Đến khi áo vợ được vén lên, khuôn ngực của cô ấy lộ rõ hoàn toàn trước mắt tôi thì tôi không khỏi sợ hãi đến mức thét lạc cả giọng.
Chồng Quỳnh bỗng về sớm hơn dự định 2 ngày nên cô không kịp trở tay. Nếu biết trước thời gian anh trở về, chắc chắn Quỳnh sẽ mua thức ăn để nấu cơm cho anh.
Gần 12 giờ đêm anh mới về đến nhà. Mở cửa vào, anh ngỡ ngàng thấy đèn điện trong phòng khách sáng trưng nhưng lại chẳng có bóng dáng vợ đâu.
Nhìn cánh cửa nhà tắm sập lại rồi nghe tiếng chảy vang lên, trong lòng Duy cồn cào nổi sóng. Cuộc trùng phùng này thật quá "kỳ dị", khác một trời một vực với màn gặp lại mà anh ta từng mường tượng.
Hoa mắt, chóng mặt, chị như không đứng nổi. Nhưng rồi sau tất cả chị cũng trấn tĩnh lại. Thì ra lý do vắng mặt ngày mùng 1 Tết chỉ là như thế!