Vợ tôi sinh thường, lúc có bầu lại được tẩm bổ nhiều nên cơ thể hồi phục khá nhanh. Hơn nữa, cô ấy cũng không phải đụng nước lạnh mà chỉ rửa bát qua bao tay.
Dù biết mẹ chồng đã chịu nhiều ấm ức nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ, bà sẽ rời xa người đã đầu gối tay ấp mình mấy chục năm.
Ban đầu, chính mẹ chồng là người đề nghị phải cho cháu về quê nội ít nhất 1 tháng đầu bởi “không về làng xóm người ta cười cho”.
Tôi vừa chăm con một mình vừa đợi mẹ chồng đem cháo lên mà bụng đói thê thảm.
Dù không phải làm gì, cơm có người bê đến tận miệng nhưng mẹ bỉm sữa này vẫn căng thẳng, mệt mỏi đến phát khóc.