Một bác gái lạ mặt, ăn mặc sành điệu mở cửa xe rồi bước thẳng đến chỗ vợ chồng tôi đang đứng. Bác ấy lấy từ trong túi xách ra một chiếc hộp to đựng đầy vàng, sau đó trong sự kinh hãi của mọi người, bác đeo hết lên cổ tôi đến trĩu cả cổ.
Thì ra chị dâu đã rất khó khăn mới đến đám cưới của tôi. Đã vậy, tôi cũng không muốn nợ tình cảm với chị.
Một chuyện như vậy, tại sao em lại giấu tôi quá lâu? Để rồi bây giờ, tôi lâm vào tình thế khó xử vô cùng.
Sau cả tháng trời tôi và Thu mất liên lạc, bố mẹ em đột ngột xuất hiện ở nhà tôi với thái độ hòa nhã khác hẳn tháng trước. Ông bà nói sẽ gả con gái mà không cần xu tiền thách cưới nào cả.
Chồng bảo tôi lấy hết vàng cưới mà gia đình hai bên cho đưa hết cho anh để anh còn tính toán cho dễ dàng.
Thấy tôi và chồng mãi không lên xe hoa, mẹ chồng cũng bước ra hỏi chuyện và hết sức bất ngờ trước phản ứng thái quá của chồng tôi.
Chồng tôi nói xin lỗi rồi chạy vào nhà vệ sinh. Phải một lúc sau anh mới lững thững bước ra, trông mệt mỏi vô cùng.
Tôi cứ nghĩ cuộc đời mình đã sang trang mới khi cưới được vợ giàu. Nhưng đúng là người tính không bằng trời tính.
Tôi chờ mãi không thấy vợ mình thay đồ xong nên đi tìm. Trước cửa phòng thay đồ, tôi nghe tiếng cô ấy khóc nức nở kèm theo một câu nói đủ làm tôi chết lặng.
Tôi chờ mãi không thấy vợ mình thay đồ xong nên đi tìm. Trước cửa phòng thay đồ, tôi nghe tiếng cô ấy khóc nức nở kèm theo một câu nói đủ làm tôi chết lặng.