Nhận được điện thoại báo tin chồng bị tai nạn, tôi hoảng sợ, hốt hoảng xin nghỉ việc rồi đến viện ngay. Nào ngờ...
Những tưởng về nhà đẻ sẽ nhận được sự che chở, bảo bọc của gia đình. Tôi nào ngờ, cái nhận lại chính là sự đau đớn đến tuyệt vọng.
Tôi thức đợi chồng bên mâm cơm nguội lạnh. Đợi mãi đến 12 giờ khuya, tiếng chuông cổng vang lên, tôi ra mở cửa và sững sờ khi thấy anh đã say khướt.
Tôi vứt cuốn sổ tiết kiệm lên bàn, cười ngạo nghễ trong vai trò của một kẻ chiến thắng. Nhưng hành động sau đó của chồng khiến tôi chết đứng.
Câu hỏi của con trai khiến trái tim tôi vỡ vụn trong đau đớn.
Anh cười mỉa mai hỏi Hân có muốn về làm người giúp việc cho gia đình anh không. Anh sẽ trả lương cao hơn thị trường 20% vì cô là người quen cũ lại thạo việc.
Đang tập trung làm việc, Tiên bỗng thấy điện thoại thông báo có tin nhắn đến. Tài khoản ngân hàng của cô vừa được chồng chuyển cho 10 triệu đồng. Nhưng sắc mặt của Tiên lại đổi từ vui vẻ sang sa sầm, bực tức.
Ngày thứ 2 sau khi bệnh viện trả về, lúc tôi mang bữa sáng vào phòng cho anh, chồng đột ngột cầm tay bảo tôi ngồi xuống có chuyện muốn nói.
Cho đến khi nhìn chiếc túi xách hàng hiệu trị giá mấy chục triệu được gửi tới tận công ty, An thực sự kinh ngạc vô cùng. Trong hộp quà, Thắng để lại mấy chữ "Mong được gặp em một lần".
Những điều này khiến kẻ thứ ba như Lữ An vô cùng phẫn nộ và cảm thấy mười mấy năm qua hi sinh thật sự vô ích.
Trang đẩy bàn tay của chồng cũ ra khỏi người thì anh ta bỗng quỳ sụp dưới chân. Vừa mếu máo, anh ta vừa nói: “Anh van xin em, hãy cho anh gặp con một lát. Suốt những năm vừa qua anh đã biết lỗi của mình rồi".
Ngày anh ấy bị tai nạn gãy chân, trầy xước hết người, bạn bè đều hỏi thăm. Nhiệt tình nhất vẫn là một người tôi không ngờ tới.