Tôi hả hê cũng có mà cay đắng cũng có khi thấy những người từng làm tổn thương mình nay đã phải trả giá.
Khi có thai, tôi định đi phá rồi nhưng không đủ can đảm khi nghĩ đến cảnh ở bên kia con bơ vơ một mình.
Khi đi vào nhà vệ sinh, tôi thấy mẹ chồng tương lai nói oang oang dưới bếp: "Đấy, các cô xem có ức không? Con trai mình thì đẹp trai, tương lai sáng sủa nên nó mới ham. Úp sọt thằng bé có thai mới cưới đấy chứ."
Nghe mẹ Duy nói đến đâu, tôi lại cảm thấy coi thường đến đấy. Phải chăng đó chính là hậu quả mà gia đình anh phải nhận lấy vì đã từng đuổi mẹ con tôi đi.
Cứ ngỡ thông báo có thai rồi thì mẹ sẽ cho chúng tôi cưới, nào ngờ...
Chưa kịp giải thích rằng chỉ là tăng cân chứ không phải mang bầu thì mẹ của người yêu đã nói thêm câu này khiến tôi chết sững.
Tôi thật không ngờ sự thật ngày hôm nay lại ra nông nỗi này khiến tôi hoàn toàn rơi vào bế tắc, bước tiếp không được, lùi không xong.
Anh muốn nhà cửa và công việc ổn định trở lại rồi làm khai sinh cho con trên thành phố. Anh nói sinh con trước rồi sẽ cưới.
Trước ngày đi bỏ con, tôi đã gặp và xin anh cho tôi được gặp mặt bố mẹ anh một lần, dù là cơ hội được chấp nhận rất thấp.
Tôi vẫn còn trẻ và muốn được tự do nhưng người yêu lại đòi có thai trước khi cưới để chắc chắn. Tôi phải làm sao?
Xuyên suốt bài viết, nàng dâu đã kể xấu nhà chồng thậm tệ bằng những từ ngữ chanh chua hết nấc. Nào là mẹ chồng đón con dâu tương lai về ra mắt mà nhà chả có gì ăn, lại đem phần cỗ thừa về, chăn màn rách tả tơi, nhà cửa bề bộn như chuồng lợn... khiến chị em tranh cãi dữ dội.
Một người thần kinh thép như tôi mà cảm thấy choáng váng, ngực tức, không thể thở được. Tôi phải trấn tĩnh, thở sâu và đều, thế mà nước mắt cứ tuôn rơi.
Chồng tôi làm ăn nợ nần khắp nơi, lừa đảo nữa. Giờ đến xe máy tôi cũng không có để đi. Tôi như người mất hồn, thân tàn ma dại.
Thật lòng tôi không muốn như vậy, muốn mẹ đồng ý, vui vẻ chấp nhận anh chứ không phải bức mẹ để được kết hôn cùng nhau.