Sao 360°

Hiếu Hiền nghẹn ngào: 'Tôi đành nghe bác sĩ, đưa ba về rồi rút ống thở'

"Khi mẹ mất, tôi thấy mình mất nhiều thứ quá, nguồn vui còn lại chỉ nằm ở ba. Ba tôi lúc đó cũng đã tai biến rồi, không dẫn ông đi đây đi đó được, chỉ đi gần gần được", nghệ sĩ Hiếu Hiền nói.

Sau một thời gian lâm bệnh và chạy chữa, nghệ sĩ Đức Lang, bố nghệ sĩ Hiếu Hiền đã qua đời vào rạng sáng ngày 13/4, hưởng thọ 81 tuổi.

Tại đám tang nghệ sĩ Đức Lang, nghệ sĩ Hiếu Hiền đã nghẹn ngào kể lại giây phút cuối đời của ba mình với công chúng và báo giới.

Hiếu Hiền nghẹn ngào: 'Tôi đành nghe bác sĩ, đưa ba về rồi rút ống thở'

 

Bác sĩ nói không thể cứu ba tôi được nữa, nên tôi phải xin về nhà

Hôm trước, tôi còn đang ở Huế đi chuyến cinetour cho phim Kiều. Lịch trình của tôi là đi cả Huế - Hội An – Đà Nẵng, tới sáng ngày hôm sau mới về.

Nhưng tối hôm đó, tôi bất chợt nhận được cuộc gọi của vợ, nói rằng ba tôi bị yếu trong người, đi đứng không được, đi tiêu một chỗ.

Tôi nghĩ cái này do huyết áp nên nhờ người nhà đo giúp, thì đúng là lên tới 200 thật, mạch lại yếu rồi. Tôi bảo người nhà cho ba ngậm viên huyết áp dưới lưỡi, nhưng ngậm một hồi mà huyết áp vẫn lên tới 220.

Bằng mọi giá phải đưa ba vào viện, tôi phải nhờ mấy đứa em ca sĩ trẻ chơi thân với mình đưa vào bệnh viện Nguyễn Trãi. Vào đó, họ đưa ba tôi lên khoa nội thần kinh.

Tự nhiên lúc đó huyết áp ba tôi tụt xuống còn có trăm mấy, khiến cơ thể bủn rủn, nhịp tim bị ngưng. Bác sĩ phải cố gắng cứu chữa nhưng nhịp tim không hoạt động lại nữa. Họ buộc phải cho ba thở máy để chờ tôi về.

Hiếu Hiền nghẹn ngào: 'Tôi đành nghe bác sĩ, đưa ba về rồi rút ống thở' - 1

Trong lòng tôi lúc đó bồn chồn, buộc phải xin đoàn phim cho mình về. Tôi cảm thấy có lỗi với đoàn phim và khán giả tại Huế. Tôi chưa nói được lời nào đã xin về, cảm giác hơi sai. Có lẽ khán giả sẽ hiểu cho tôi vì tôi không thể làm khác được.

Tôi đáp chuyến bay về tới Sài Gòn lúc 12 giờ đêm rồi chạy vào bệnh viện luôn. Bác sĩ nói không thể cứu ba tôi được nữa, nên tôi phải xin về nhà. Ba tôi lúc đó đã hôn mê, không biết gì nữa.

Họ bảo rằng, nếu thương ba thì tôi nên rút ống thở ra. Tôi đành nghe bác sĩ, đưa ba về rồi rút ống thở cho ba đi lúc 3 giờ 39 phút sáng.

Ba đã lẫn, những lời tâm sự của tôi chỉ năm mười phút sau ba quên

Mẹ tôi mất đến giờ cũng hơn 10 năm rồi, giờ lại tới ba tôi. Tôi đã mất cả cha lẫn mẹ. Kỷ niệm của tôi với ba lúc nào cũng nhiều. Từ nhỏ tới lớn, lúc nào tôi cũng gần ba mẹ. Khi vào nghề, tôi đi hát, đi diễn ở đâu cũng cạnh mẹ cạnh ba. Gia đình tôi đi đâu cũng đủ mặt vợ chồng con cái, vui lắm.

Hiếu Hiền nghẹn ngào: 'Tôi đành nghe bác sĩ, đưa ba về rồi rút ống thở' - 2

Khi mẹ mất, tôi thấy mình mất nhiều thứ quá, nguồn vui còn lại chỉ nằm ở ba. Ba tôi lúc đó cũng đã tai biến rồi, không dẫn ông đi đây đi đó được, chỉ đi gần gần được.

Trước khi ba mất, tôi cũng được một khoảng thời gian mấy ngày ở gần ba vì lúc đó chị giúp việc xin về quê, bà xã tôi lại đang mang bầu, phải chăm thêm hai đứa nhỏ. Bởi vậy nên tôi xin ở nhà mấy hôm để chăm ba.

Trong thời gian đó, tôi được đút cơm, tắm cho ba, được ngủ cùng và trò chuyện với ba. Điều này khiến tôi rất vui. Tôi chỉ buồn ở chỗ ba đã lẫn, những lời tâm sự của tôi chỉ năm mười phút sau ba quên.

Việc ba ra đi là một mất mát lớn với tôi. Ba là người có ảnh hưởng lớn đến tôi nhiều lắm.

Theo Tùng Ninh (Pháp luật & Bạn đọc)




https://phapluatbandoc.giadinh.net.vn/hieu-hien-nghen-ngao-toi-danh-nghe-bac-si-dua-ba-ve-roi-rut-ong-tho-162211404081651994.htm