Gia đình

Nếu biết trước chuyện tình mới lận đận như vậy, hay cứ ở vậy nuôi con gái nhỏ?

Biết được xung đột giữa người yêu và bố mẹ, Thư vô cùng bối rối. Hay là cô nên chủ động chia tay Huy?

Tình yêu trưởng thành không nồng nhiệt như tuổi trẻ, không giàu chiêm nghiệm, giản dị như tuổi già. Ở độ tuổi đủ chín ấy, hai người dễ thông cảm hơn với những mất mát của nhau trong quá khứ.

Thư là người phụ nữ có nhan sắc, học thức. Ở cơ quan, cô được mọi người yêu quý, tôn trọng. Tuy nhiên, không ít người đàn ông đã bỏ cuộc khi biết sự thật về hoàn cảnh của cô. Thư đã lập gia đình, chồng cô mất trong một tai nạn giao thông cách đây vài năm. Hiện tại, cô đang sống cùng con gái nhỏ.

Người ngoài cuộc luôn nhìn Thư với đôi mắt thương cảm. Nhưng với cô, sự lựa chọn duy nhất là chiến đấu với cuộc sống. Mọi sự khổ đau của cô đã dồn cả vào khoảnh khắc ra đi mãi mãi của chồng. Cô luôn nghĩ, cuộc đời của cô chỉ còn biết đến con gái nhỏ để cố gắng, để có niềm tin.

Thế nhưng, cô đã gặp Huy – một chàng trai đặc biệt. Huy kém cô một tuổi, là nhân viên mới ở cơ quan. So về chức vụ, Huy có vai vế kém hơn cô. Tuy nhiên, đó là chàng trai được lòng mọi người. Từ tính tình hào sảng đến tác phong làm việc nhanh nhẹn của Huy đều khiến Thư cảm thấy ấn tượng.

Nếu biết trước chuyện tình mới lận đận như vậy, hay cứ ở vậy nuôi con gái nhỏ?
Ảnh minh họa

Vậy là, từ mối quan hệ chị em bạn hữu, họ yêu thương nhau lúc nào không hay. Huy khác những người đàn ông trước đây. Biết hoàn cảnh đặc biệt của Thư, anh còn sốt sắng muốn gặp con gái nhỏ của người yêu. Đứa bé không theo người lạ bao giờ. Thế nhưng, Huy lại khiến đứa bé thích thú, quấn quýt từ lần gặp đầu tiên.

Bố mẹ Huy ngần ngừ, lo lắng trước câu chuyện về người yêu của con trai. Họ nghĩ Huy bồng bột, lầm tưởng sự thương cảm là tình yêu. Bằng khả năng thuyết phục họ và sự kiên quyết của bản thân, Huy đã có được sự đồng ý của gia đình. Anh chứng tỏ được bản lĩnh của mình, khiến Thư càng thêm yên tâm.

Họ dự định tổ chức lễ cưới vào cuối năm. Tuy nhiên, có điều đã làm thay đổi quyết định của Huy. Anh muốn tạm gác lại chuyện cưới xin. Người bạn bên Nhật của Huy về nước chơi, giới thiệu công việc làm ăn bên đó với Huy. Chỉ cần Huy nhận lời, người bạn đó sẽ giúp anh sang Nhật để cùng phát triển.

Đang sức trai trẻ, Huy quyết định dấn thân để thay đổi cuộc đời. Anh muốn cho mẹ con Thư, cho bố mẹ mình có cuộc sống tốt hơn. Hơn nữa, anh không chấp nhận thua kém vợ tương lai. Câu nói của Huy đủ cho thấy anh quyết tâm lớn thế nào: “Anh không chấp nhận làm thuê cả đời. Chuyến đi này là cơ hội quý giá mà anh nhất định phải nắm lấy!”

Tuy trong lòng buồn, Thư cũng chỉ biết gật đầu đồng ý, ủng hộ người yêu. Dù mải lo công việc, thủ tục xuất cảnh nhưng Huy vẫn nghĩ đến người yêu. Anh muốn cho Thư yên tâm nên định đăng ký kết hôn cùng cô trước. Việc này sẽ khiến anh và Thư có danh phận đàng hoàng. Anh đi xa sẽ bớt lo lắng cho người yêu.

Nếu biết trước chuyện tình mới lận đận như vậy, hay cứ ở vậy nuôi con gái nhỏ? - 1
Ảnh minh họa

Khi Thư còn chưa trả lời đề nghị của Huy thì bố mẹ anh đã nhất mực phản đối. Họ đưa ra lí do rằng Huy chưa suy nghĩ thấu đáo. Tương lai không biết trước được điều gì. Chưa cùng nhau chung sống mà đã làm thủ tục kết hôn là điều không thể.

Suy cho cùng, đều họ nói là hoàn toàn hợp tình, hợp lí. Tuy nhiên, Thư vẫn không khỏi chạnh lòng. Cô luôn cho rằng, bố mẹ Huy hành động vậy vì vẫn còn định kiến với hoàn cảnh của cô.

Vì quan điểm cứng rắn của bố mẹ, Huy lại rơi vào những suy nghĩ căng thẳng. Anh nóng giận đáp lời họ: “Nếu bố mẹ không đồng ý, con sẽ cưới Thư và mang cả mẹ con cô ấy sang Nhật cùng”.

Biết được xung đột giữa người yêu và bố mẹ, Thư vô cùng bối rối. Cô luôn cảm thấy, bản thân mình là nguyên nhân khiến gia đình Huy xảy ra mâu thuẫn lớn đến vậy. Nếu cô không yêu Huy, có lẽ mọi chuyện đã êm thấm.

Trong đầu cô nhen nhóm lên ý nghĩ: “Hay là mình chủ động chia tay, để anh hết vướng bận, yên tâm thực hiện ước mơ?”. Thế nhưng, cô lại không đủ dũng cảm để nghĩ đến viễn cảnh ấy. Một bên là quyết tâm của người yêu, một bên là áp lực từ phía gia đình anh. Cô còn phải đấu tranh tâm lí đến bao giờ?

Theo Thanh Hiền (Helino)