Gia đình

Chiếc điện thoại lạ trong nhà kho và ngày kỉ niệm 10 năm kết hôn đẫm nước mắt

Mở được khóa, đọc những gì lưu trong ấy, chị My ngây ngẩn cả người, nước mắt cứ thế không tự chủ được rơi như mưa...

Mở được khóa, đọc những gì lưu trong ấy, chị My ngây ngẩn cả người, nước mắt cứ thế không tự chủ được rơi như mưa...

Sáng sớm, anh Thành dịu dàng thơm trán chị một cái, thủ thỉ: “Chúc mừng ngày trọng đại của vợ chồng mình!”. Trước khi đi làm, chị còn dặn bác giúp việc ở nhà dọn dẹp nhà cửa, bao gồm nhà kho, mua hoa tươi trang trí, sau đó đến tối cả nhà sẽ ra nhà hàng ăn mừng chặng đường hôn nhân 10 năm thứ nhất thành công của vợ chồng chị.

Đến trưa, chị My bất ngờ nhận được cuộc gọi của bác giúp việc. Bác ấy bảo lúc dọn nhà kho có tìm thấy một chiếc điện thoại lạ. Bác nghĩ không phải của chị My bởi bác ấy và chị My rất thân thiết do bác đã làm cho gia đình chị nhiều năm, hầu như việc gì của chị bác ấy cũng biết. Bác ấy bật lên thấy màn hình có sáng, chứng tỏ nó mới được nạp pin, có khả năng là có người vẫn đang dùng để sử dụng. Rõ ràng nếu không phải là của chị My thì chỉ có thể là của anh Thành. Bác ấy mắt kém, lại không thông thạo điện thoại hiện đại nên không biết bên trong có gì, bèn lập tức gọi cho chị My.

Chiếc điện thoại lạ trong nhà kho và ngày kỉ niệm 10 năm kết hôn đẫm nước mắt - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Nghĩ thế nào, chị My lại làm một chuyến về nhà. Cầm chiếc điện thoại cảm ứng không mấy đắt tiền trên tay, lại có cài mật khẩu, chị My trong lòng dậy lên một cảm giác bất an. Thử vài con số vẫn không mở được khóa màn hình của chiếc điện thoại, chị đành cầm nó ra hiệu sửa chữa điện thoại gần đó. Mở được khóa, đọc những gì lưu trong ấy, chị My ngây ngẩn cả người, nước mắt cứ thế không tự chủ được rơi như mưa.

Tin nhắn gần nhất được nhắn đi vào tối hôm qua: “Ngày mai anh không gặp em được rồi, buổi trưa còn phải đi đặt hoa và nhà hàng, tối dẫn vợ con cùng ăn bữa tối kỉ niệm ngày cưới. Đó đều là thủ tục cần phải làm, em hiểu mà, sẽ không giận anh chứ? Cả năm có vài ngày anh bắt buộc phải ở bên vợ, còn lại hầu như tinh lực và trái tim đều để hết ở chỗ em còn gì! Ngoan nhé, rồi anh sẽ đền bù gấp nhiều lần!”.

Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là chiếc điện thoại anh Thành dùng để liên lạc với bồ! Thảo nào nhiều lần chị bắt gặp anh ở nhà kho đi ra, hoặc ngồi trong đấy cả tiếng đồng hồ, song anh viện lí do “tìm tài liệu” để che đậy. Chẳng là sách tham khảo, tài liệu ít dùng đến của anh đều để trong ấy, thành ra chị My chưa khi nào nghi ngờ cả.

Chị không biết anh đã ngoại tình từ bao giờ, và đây có phải lần đầu tiên hay không. Chị ngốc quá, tin chồng quá, hay anh Thành quá ranh mãnh, cẩn thận? Để rồi ông trời lại cho chị biết bí mật động trời này vào đúng cái ngày chị nghĩ là thiêng liêng và hạnh phúc nhất? 10 năm hôn nhân, chị chưa bao giờ nghĩ rằng chồng mình có thể phản bội mình, nhưng chị không nghĩ chẳng có nghĩa rằng nó không xảy ra, là chị vẫn bị bịt mắt mà thôi.

Có một bác giúp việc cơ trí và trung thành như vậy thật là việc tốt. Nhưng trong trường hợp này thì chị My không thể vui nổi. Nếu như bác ấy không phát hiện ra chiếc điện thoại, hoặc ỉm đi, hoặc đưa cho anh Thành để “tống tiền” thì chị My chẳng biết đến bao giờ mới phát hiện ra chân tướng sự việc. Chị vẫn sẽ mãn nguyện, sẽ tự hào vì mình may mắn hơn nhiều chị em phụ nữ khác khi có một gia đình hạnh phúc, một người chồng yêu thương vợ con và hướng về gia đình. Như thế có chăng chị sẽ không phải chịu đựng nỗi đau đến tan nát con tim như lúc này?

Chị phải làm gì đây, cắn răng coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra hòng bảo toàn cuộc hôn nhân này, ít ra là sự êm ấm mặt ngoài để không ảnh hưởng đến các con ư? Bởi một khi chị ngả bài với anh Thành, dù cho chuyện ly hôn không xảy ra thì cuộc hôn nhân này sẽ chẳng còn như trước nữa. Chị phải làm gì đây, cái ngày chị mong đợi, trông ngóng và rất mực trân trọng, thì cuối cùng lại biến thành đẫm nước mắt…

Theo Sen Trắng (Trí Thức Trẻ)