Đời sống

Mải cho con ăn, nhìn xuống mâm cơm cả nhà để phần chỉ còn mỗi bộ xương nhưng phản ứng của anh chồng lại khiến chị vợ quên cả uất ức

Đúng là phụ nữ lấy được chồng thương mình đã là may mắn nhất cuộc đời.

Nhiều chị em nói sợ cuộc sống hôn nhân không phải không có lý. Tới một ngôi nhà mới, chung sống với những người lạ mặt, lại chẳng phải máu mủ ruột rà của mình, đôi khi, chị em chẳng thể hòa nhập được dù có cố gắng ra sao. 

Ấy thế nhưng, chỉ cần một người chồng biết yêu thương, bảo vệ họ thật lòng, thì dù có chịu khó khăn, trở ngại thế nào chị em cũng vui vẻ đón nhận. Câu chuyện của anh chồng dưới đây chính là niềm ao ước của mỗi người vợ. 

"Nhiều chị em than trước cưới với sau cưới, chồng như 2 con người khác nhau. Trộm vía may cho em, chồng em nghèo tí nhưng yêu và cưới vẫn như 1. Tính tới giờ cũng gần 5 năm chung sống, có thể tình yêu của hai đứa không lãng mạn mộng mơ được như trước, song sự quan tâm, thấu hiểu mà anh ấy dành cho em thì vẫn nguyên vẹn. Nói chính xác thì bọn em chuyển từ lãng mạn sang thực thế.

Chồng em nghèo, chỉ là anh công nhân sửa ống nước lương tháng chục triệu nhưng anh sống tình cảm, yêu vợ thương con lắm. Cưới xong chúng em sống cùng bố mẹ anh. Nói chung bố mẹ chồng em không thuộc diện khó tính nhưng sống vô tâm kinh khủng. Lại thêm cả cô em chồng nữa, được bố mẹ chiều quá đâm ra có phần ích kỷ. Có chị dâu là nàng ấy ỉ hết lại việc cho em.

Mải cho con ăn, nhìn xuống mâm cơm cả nhà để phần chỉ còn mỗi bộ xương nhưng phản ứng của anh chồng lại khiến chị vợ quên cả uất ức
Bài chia sẻ của người vợ

Chồng em ngược lại, anh hiểu chuyện, đi làm thì thôi chứ về là lăn xả giúp vợ cơm nước trông con. Bố mẹ chồng với em chồng đi chơi, đi học về cứ ngồi xem tivi đợi cơm chị dâu nấu.

Có đợt công ty em tăng ca, phải làm tới quá 7h tối, về tới nhà cũng 7 rưỡi gần 8h mà cơm nước nhà cửa còn nguyên không ai nấu. Tới chợ mẹ chồng em cũng không đi luôn. Em hỏi thì bà bảo: 'Ơ, thì mẹ tưởng mày đi về tiện mua đồ ăn sẵn. Cơm thì cắm tí là xong mà'.

Còn em chồng thì vẫn nằm vắt vẻo trên võng nghe nhạc, không quan tâm sự đời. Chồng em đi làm về muộn, thấy vợ hì hục vừa trông con vừa cuống cuồng lo cơm nước, anh bực cũng góp ý nhiều lần với mẹ, bảo bà còn khỏe mạnh, nhanh nhẹn thì ở nhà chịu khó đỡ con dâu tí mà nói lắm cũng chẳng ăn thua.

Đến hôm qua cuối tuần, bố mẹ đẻ em tát ao cá, gửi sang cho em con cá chép 3kg. Ban đầu em định giữ lại nấu cháo dần cho con nhưng sau lại bỏ ra hấp bia để cho cả nhà ăn cho đầm ấm.

Nấu nướng xong xuôi, chồng em lại gọi bảo có việc không về được. Em đi sắp cơm cho cả nhà ăn còn mình ăn sau vì còn vướng con nhỏ. Con em cả 2 đứa đều lười ăn, phải dong ra tận ngoài cổng dỗ từng thìa cháo. Đứa lớn được miếng lại quay đút đứa nhỏ. Bố mẹ chồng với em chồng thì cứ vô tư đánh chén, chẳng ai chăm đỡ em đứa nào. Bố chồng còn gọi thêm ông hàng xóm sang uống rượu cho vui nữa chứ.

Đánh vật với 2 đứa xong, em quay vào nhà ăm cơm. Ai ngờ tới mâm, mọi người đã ăn xong không chừa lại tí thức ăn nào phần con dâu. Cá chép 3 kg còn cái mỗi bộ xương với tí thịt đuôi xương quá không ai ăn. Mâm thì tung tóe nước mắm, bát đĩa, xương xẩu lẫn lộn trông kinh hồn. Đã thế thấy em, mẹ chồng còn chỉ: 'Cả nhà ăn rồi, con ăn đi còn dọn để mọi người còn nghỉ trưa'.

Em nhìn mâm cơm mà tủi thân ứa nước mắt. Đúng lúc ấy chồng em về tới nơi. Anh xong việc sớm nên tranh thủ về ăn cá hấp của vợ. Thế nhưng tới cửa phòng bếp, nhìn mâm cơm bố mẹ, em gái phần vợ mà anh đỏ gay mặt. 

Lại nghe mẹ nói thế nữa, chồng em quát ầm: 'Mâm cơm kia còn cái gì cho vợ con ăn nữa mà mẹ giục cô ấy ăn nốt. Nhà 3 người lớn, đã không đỡ vợ con chăm cháu thì chí ít cũng phải phần con dâu thức ăn thức uống đàng hoàng. Đằng này ăn sạch sẽ, còn tí xương còn giục ăn nhanh để người khác ngủ. Cô ấy là vợ con chứ không phải ô sin của nhà này'.

Ông bà ngồi im không nói gì, anh ấy quay sang quát em gái: 'Cả em nữa, con gái lớn bằng từng này rồi cũng không biết gì à? Đứng lên dọn mâm, làm thức ăn khác cho chị'.

Thế là mẹ chồng với em chồng em nháy mắt nhau đứng lên dọn mâm. Sau anh cũng không để họ nấu nướng mà lại tự tay nấu đồ mới trong tủ lạnh để hai vợ chồng ăn. Nhìn anh xoay trần, nhễ nhại mồ hôi đứng bếp mà em vừa thương, vừa cảm động các chị ạ. Lúc ấy chẳng còn thấy tủi thân mà chỉ thấy hạnh phúc thôi.

Nghĩ lại mới thấy, phụ nữ chúng mình đơn giản nhỉ. Chỉ cần được chồng yêu là cảm giác như có cả thế giới rồi, bao nhiêu vất vả, thiệt thòi vui vẻ chấp nhận hết".

Những lời tâm sự của cô vợ này đã nói lên suy nghĩ của tất cả phụ nữ. Suy cho cùng, người chung sống mật thiết và lâu dài với mình nhất vẫn là người chồng. Chính vì vậy mà dù cuộc sống vất vả khó khăn thế nào, chỉ cần người đàn ông của họ thương yêu thấu hiểu là mọi thứ họ đều vui vẻ đón nhận.

Dung (Nguoiduatin.vn)