Xã hội

Bi kịch câu chuyện bé sơ sinh bị chôn sống

Bà ngoại chính là người tham gia cứu cháu bé. Bà cho biết con gái mình (chị Kh., mẹ của cháu bé) từ nhỏ đã mắc bệnh động kinh, phát triển không bình thường. Chị Kh. không được đi học và không biết chữ.

Bi kịch câu chuyện bé sơ sinh bị chôn sống
Chị Kh. chỉ nơi mình tự "vượt cạn" - Ảnh: ĐỨC TRONG

Ngày 30-5, chị T.T.A.Kh. (40 tuổi, dân tộc Chăm, ngụ thôn Phò Trì, xã Tân Thắng, huyện Hàm Tân, Bình Thuận) đã trình diện công an địa phương, thừa nhận là mẹ của đứa bé sơ sinh.

Khóc cạn nước mắt

Bà ngoại của bé là Ngô Thị Sang, năm nay 64 tuổi. Bà Sang có 7 người con, trong đó chị Kh. là con thứ hai. Cuộc sống khó khăn nên các con của bà Sang không được ăn học đến nơi đến chốn, riêng chị Kh. không được đi học, không biết chữ.

Bà Sang cho biết chị Kh. từ nhỏ đã mắc bệnh động kinh, phát triển không bình thường. Sau khi lâp gia đình, vợ chồng Kh. ra ở riêng. Hằng ngày chị Kh. đi nhặt phân bò, làm thuê kiếm sống, còn chồng hay say xỉn.

Nhắc lại vụ việc vừa rồi, bà Sang nấc nghẹn, khóc cạn nước mắt. Bà không ngờ đó là cháu ngoại của mình. 

Lúc chị Trúc (em dâu chị Kh.) phát hiện đứa bé bị chôn vùi dưới lớp đất phía sau nhà, bà Sang nhanh tay phụ vệ sinh, cắt dây rốn rồi đưa cháu đến trạm xá sơ cứu. Trong thâm tâm, bà tự hào đã cứu được một mạng người.

Còn chị Trúc, sau một hồi hoảng hốt liền gọi cháu T.T.M.L. (lớp 8, con đầu chị Kh.) ra phụ cào đất cát. Đứa bé vẫn còn thở, khóc nên mọi người mừng khôn xiết. Cả nhà vệ sinh rồi đưa bé đến trạm xá, trình báo công an.

Đến hôm nay, gia đình bà Sang lại nấc nghẹn khi biết đó chính là đứa cháu của mình. Còn chị Kh. vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra. 

Bà Trần Thị Hạnh - chi hội trưởng phụ nữ thôn Phò Trì cho biết khi hay tin, mọi người chia nhau thăm dò những phụ nữ của thôn để sớm tìm mẹ của cháu. 

"Bình tĩnh" xem mọi người cứu con

Gương mặt chị Kh. hốc hác, đen nhẻm sau khi sinh. Nhắc lại câu chuyện, chị Kh. vô tư nói: "đâu có chôn, chỉ đem ra đặt đó rồi cào đất cát che lại!". 

Kể lại mọi chuyện, chị Kh. cho biết từ lúc mang thai, giữa hai vợ chồng xảy ra mâu thuẫn. Cho rằng người chồng không thừa nhận đó là con mình, chị giấu nhẹm, không cho ai biết ngoài chồng mình. Hằng ngày chị Kh. mặc áo khoác che bụng và làm việc bình thường.

Đến đêm trở dạ, chị một mình ra phía sau nhà quan sát rồi tự gồng mình, rặn ra đứa bé. Đứa bé lọt xuống đất, trúng tấm tôn nên có vết thương ngay mặt. Lúc này chồng chị đang nhậu trước nhà.

Lo sợ mọi người phát hiện, chị Kh. bồng đứa bé vào sau nhà giấu đến sáng sớm hôm sau mang ra vườn tràm đặt đó rồi tự tay cào lớp đất cát che lại. Khi biết tin chị Trúc phát hiện đứa bé, chị Kh. vẫn "bình tĩnh" đến xem mọi người sơ cứu con mình và tỏ vẻ không hề biết chuyện.

Một ngày sau, bà Sang phát hiện chị Kh. có nhiều bất thường phụ khoa nên kêu đi khám. Nghi ngờ, bà Sang truy vấn đến cùng. Cuối cùng chị Kh. thừa nhận đứa bé là con mình. Mọi người đưa chị Kh. đến trình báo công an.

"Phải chi nó nói có thai sớm thì đâu ra nông nỗi này. Tôi vẫn lo được cho cháu tôi mà" - bà Sang nấc nghẹn.

Bé T.T.M.L. không hiểu chuyện gì đã xảy ra với em mình. Vì ba mẹ hay cãi nhau nên từ nhỏ hai chị em L. đến sống chung với ngoại.

Chúng tô định tìm đến anh Boi (chồng chị Kh.) nhưng bé L. ngăn lại. "Chú đừng đến. Ổng say rồi, đang nóng giận chuyện của mẹ. Chú đến hỏi coi chừng ổng đánh mẹ cháu nữa" - cháu L. khóc dặn.

"Mong mọi người rộng lượng bỏ chuyện. Tôi muốn nhận lại thằng bé để chăm sóc, nhất quyết không cho mẹ nó nuôi" - bà Sang nghẹn giọng.

Theo Đức Trong (Tuổi Trẻ)