Thể thao

Cua-rơ Nguyễn Thị Thật và tấm HCV SEA Games thứ 2 tặng em gái

Sáng 21.8, sau tấm HCV thương thuật của nữ võ sĩ wushu Dương Thúy Vi, cua-rơ Nguyễn Thị Thật đã mang về tấm HCV thứ 6 cho đoàn TTVN tại SEA Games 29. Đây cũng là tấm HCV SEA Games thứ 2 liên tiếp Thật dành tặng cô em gái không may bị tai nạn hồi cuối năm 2014.

Sáng 21.8, sau tấm HCV thương thuật của nữ võ sĩ wushu Dương Thúy Vi, cua-rơ Nguyễn Thị Thật đã mang về tấm HCV thứ 6 cho đoàn TTVN tại SEA Games 29. Đây cũng là tấm HCV SEA Games thứ 2 liên tiếp Thật dành tặng cô em gái không may bị tai nạn hồi cuối năm 2014.

cua-ro nguyen thi that va tam hcv sea games thu 2 tang em gai hinh anh 1

Cua-rơ 24 tuổi Nguyễn Thị Thật giành tấm HCV xe đạp nữ SEA Games 29. Ảnh: Thanh Niên

Trở lại thời điểm cuối năm 2014, tại Đại hội thể dục thể thao toàn quốc 2014, Thật và gia đình cô đã phải chịu một cú sốc khi em gái chị là cua-rơ Nguyễn Thị Thà đã bị tai nạn nghiêm trọng trên đường đua dốc Cun (tỉnh Hòa Bình). 

Thời điểm đó, phóng viên Dân Việt đã vào Bệnh viện Việt Đức để thăm Thà. Chứng kiến Thật cẩn thận xoa bóp cho em, nhẹ nhàng lau vết thương cho em, khóe mắt dưng dưng mà thương vô cùng.

Bao nhiêu tình cảm dành cho em gái, Thật dồn hết trên đường đua như giúp em mình tiếp nối niềm đam mê.

Những ngày giữa tháng 6.2015, khi xe đạp vô cùng “khát Vàng”, chính Thật đã tỏa sáng để giành tấm HCV nội dung đường trường. Trước đó, ở ASIAD 2014, cô gái quê An Giang này đã giành tấm HCV Á vận hội lịch sử cho xe đạp Việt Nam.

“Từ khi em gái em bị tai nạn cuối năm ngoái và không thể trở lại đường đua, mỗi khi thi đấu, em đều gắng hơn 100% sức lực. Tấm HCV em giành được hôm  nay em muốn tặng cho em gái mình”, Thật tâm sự.

Tấm HCV thứ 2 của Thật tại SEA Games chắc hẳn cũng khiến bà Đặng Thị Út - mẹ của Thật và Thà được ăn ủi phần nào.

Trong một lần chia sẻ với người viết, bà Út đã kể về hoàn cảnh gia đình mình: “Nhà có 3 con gái, Thật là con đầu (sinh năm 1993), sau đến Thà (1995) và em út là Thiệt. Gia đình cũng chỉ biết trông vào thửa ruộng. Nhưng có năm mùa màng thất bát, chúng tôi phải bán hết ruộng đi trả nợ, nuôi con. Còn chút tiền thì mở quán nước trước cửa nhà mưu sinh qua ngày”.

Về phần mình, Thật từng trải lòng: “VĐV bọn em là thế, đã mê nghề rồi thì chơi đến cùng thôi. Khi còn đi học, em và Thà đã mê thể thao, chơi môn điền kinh. Rồi các thầy tuyển vào đội xe đạp và em cũng mê từ lúc nào chẳng biết”.

“Em đến với xe đạp năm 2008, còn Thà thì tập từ 2009 đến giờ. VĐV nữ đi đua xe thì vất vả rồi, gần như chỉ có “chú ngựa sắt” là thân, hiểu mình nhất, bất kể thời tiết nắng mưa. Nhưng bao vất vả trên đường đua cũng đều tan biến hết khi chiến thắng. Những chiến thắng là động lực giúp bọn em “máu” hơn, chẳng nghĩ gì xa nữa…”.

Theo Tùy Minh (Dân Việt)