Thế giới

Mỹ tâm phục khi EC-130H bị gây nhiễu tại Syria

Theo Southfront, dù cáo buộc máy bay tác chiến điện tử EC-130H bị Nga can thiệp nhưng Mỹ vẫn khâm phục trước khả năng tấn công của Moscow.

Cáo buộc Nga tấn công tác chiến điện tử (EW) vào máy bay EC-130H được đích thân Tướng Raymond Thomas, Tư lệnh Bộ chỉ huy Các chiến dịch đặc biệt (SOCOM) Mỹ cho biết, sức mạnh EW của Nga đang cản trở hoạt động của Mỹ tại Syria.

Đặc biệt, Nga còn thực hiện áp chế điện tử với máy bay EC-130H hoạt động tại Syria.

Dù chưa hiểu rõ mục đích việc tấn công nhằm vào máy bay EC-130H, nhưng Lầu Năm Góc nắm được thông tin rằng quân đội Nga đã thực hiện rất tốt hoạt động EW trong nhiều cuộc xung đột tại Syria.

Mỹ tâm phục khi EC-130H bị gây nhiễu tại Syria
Máy bay EC-130H.

Vị lãnh đạo của SOCOM thừa nhận: "Nga đã tái cơ cấu toàn bộ năng lực EW trong 20 năm qua. Họ đầu tư hàng triệu USD để nâng cấp hệ thống EW. Hiện họ có thể tấn công, gây nhiễu và chế áp hàng loạt loại sóng trên diện rộng đến không ngờ".

Theo nhận định của vị này, Nga có thể không tấn công trực tiếp vào năng lực EW của EC-130H mà lựa chọn phương pháp can thiệp vào hệ thống định vị, dẫn đường và thời gian, hoặc thiết bị liên lạc khiến việc điều khiển máy bay trở nên khó khăn. Và đây là cách tấn công rất tinh vi của Nga.

Vậy Nga đã dùng hệ thống vũ khí tối tân nào để thực hiện những cuộc tấn công EW hàng ngày tại Syria và máy bay EC-130H? Dù Mỹ chưa có câu trả lời cụ thể nhưng theo vị tướng Mỹ, rất có thể đây là những hệ thống được Nga tích hợp vào cột thu phát tín hiệu viễn thông trên hầu khắp các nơi tại Syria.

Hệ thống EW này được định danh là Pole-21. Nga có thể bật kích hoạt Pole-21 tại một khu vực cụ thể, nơi cần cắt tín hiệu định vị vệ tinh hoặc can thiệp vào một vũ khí nào đó.

Dù các chi tiết kỹ thuật về hệ thống không được Moskva tiết lộ nhưng theo một số nguồn tin, những hệ thống vệ tinh định vị hiện có sử dụng dải tần từ 1.176,45-1.575,42 MHz để truyền thời gian chính xác (tín hiệu này dùng để đồng bộ hóa các máy thu và tính toán vị trí và tốc độ).

Kênh liên lạc vô tuyến vệ tinh của công ty Inmarsat cũng nằm trong dải tần này. Quân đội Mỹ đã vấp phải tình huống sơ hở này của hệ thống vệ tinh định vị trước nhiễu bị khai thác trong chiến tranh Vùng Vịnh năm 1991 khi hệ thống GPS mới chỉ vừa được đưa vào hoạt động.

Khi đó, quân đội Iraq đã sử dụng các hệ thống tác chiến điện tử để bảo vệ các mục tiêu của mình trước vũ khí Mỹ dẫn bằng hệ dẫn radar và tình cơ đã chặn cả dải tần của GPS. Sau đó, quân đội Mỹ đã phân phối việc truyền tín hiệu định vị trên mấy tần số để tăng khả năng chống nhiễu cho hệ thống.

Với Pole-21, Nga có thể biến những vũ khí chính xác cao của đối phương thành vô dụng. Được biết, vũ khí chính xác cao hiện đại, bao gồm bom có điều khiển, tên lửa hành trình, vũ khí tuần kích và máy bay không người lái tiến công, máy bay EW... khi dẫn vào mục tiêu thường sử dụng hệ thống vệ tinh định vị làm nguồn thông tin dẫn đường chủ yếu.

Vì thế, gây nhiễu các tín hiệu định vị vệ tinh là một trong những biện pháp phòng vệ quan trọng như tác chiến điện tử quy mô lớn hơn, các hệ thống phòng không và phòng thủ tên lửa.

Nếu không còn tiếp cận được thông tin dẫn đường, định vị, vũ khí phải chuyển sang dùng hệ dẫn quán tính kém chính xác hơn nhiều. Và có thể đây chính là nguyên nhân khiến vụ không kích của Mỹ, Anh và Pháp nhằm vào Syria hôm 14/4 rất thiếu chính xác.

Theo Đan Nguyên (Đất Việt)