Tâm sự

Vợ tôi luôn để lời nói của người ngoài ảnh hưởng đến tâm lý

Dù tôi nói đúng thì vợ cũng chẳng nghe, chỉ khi nào có người thứ ba nói vào cô ấy mới chịu.

Vợ chồng tôi kết hôn được 7 năm, chưa có con, đều là giáo viên, cuộc sống tuy không giàu có nhưng đầy đủ, ổn định. Tôi viết những dòng này khồng hề có ý nói xấu vợ, hay kể lể về bản thân mà chỉ mong anh chị nào có kinh nghiệm hay trong cuộc sống vợ chồng thì chia sẻ giúp. Vợ tôi là cô gái tốt bụng, hiền lành, khá thông minh, có một điều tôi suy nghĩ nhiều năm mà không thể lý giải và giải quyết được, đó là tâm lý tự ti, cách ứng xử cảm tính của vợ. Về năng lực chuyên môn thì vợ tôi thuộc loại giỏi, từng đạt giải cao trong các kỳ thi, kể cả thi cấp tỉnh, lạ thay vợ tôi luôn quan tâm đến suy nghĩ của người khác, lo lắng trong công việc. Hễ ở trường có ai nói ra nói vào gì đó là vợ mang hai tâm trạng: vừa lo lắng vừa tức giận, vì thế không xử lý vấn đề cho hiệu quả. Về nhà cô ấy đem bao nhiêu tức giận, buồn phiền không đâu trút lên chồng, tôi khuyên kiểu nào cũng chẳng được. Câu cửa miệng của vợ tôi là: "Người ta nghĩ". Có những sự việc chưa xảy ra nhưng vợ tôi cứ sợ người ta nghĩ, sau đó là lo lắng, tức giận. Chắc tại tâm lý vợ không vững nên mới thế, tôi cũng thử nhiều cách nhưng chẳng hiệu quả gì mấy.

Không những thế, đối với vợ tôi, cái gì của người khác cũng tốt đẹp, còn những gì thuộc về bản thân hay gia đình mình, đặc biệt là của chồng thì chẳng ra làm sao. Lúc trước, hai vợ chồng cùng công tác tại một cơ quan, ở cơ quan tôi có một đồng nghiệp nam rất giỏi nhậu nhẹt, hay chiều theo ý sếp nên trong các cuộc liên hoan, hoạt động tập thể anh ta được lòng sếp, có tiếng nói trước đám đông. Tôi không nhậu nhẹt, không hút thuốc hay chơi bời, chỉ lo chuyên môn nên ít được xem trọng trong các hoạt động như thế. Tôi nghĩ mình không cần đánh đổi sức khỏe và thời gian dành cho gia đình để lấy cái danh, cái vị thế hão đó. Tôi chắc rằng vợ là một người tốt tính cũng đồng ý như thế. Không hiểu sao nhiều lần cô ấy lại có ý so sánh và bảo tôi phải biết ăn nhậu để được chú ý như những người khác. Tôi chắc trong tâm vợ không muốn vậy, có điều vợ hay để cảm xúc, tâm lý bất ổn của mình xen vào việc ứng xử.

Hàng ngày, tôi giúp vợ việc nhà nhưng thường thì thái độ đầu tiên của vợ đối với những việc đó là chê trước đã, dù tôi làm không đến nỗi tệ. Sinh nhật vợ, tôi mua bánh kem, cô ấy bảo tốn tiền, khi không mua thì bảo không quan tâm hay lãng mạn giống như những người khác. Trong công việc chuyên môn, tôi giúp vợ rất nhiều mà những điều đó vợ chẳng xem trọng, coi là hiển nhiên. Vừa rồi tôi hướng dẫn học sinh lập trình một sản phẩm công nghệ thông tin đạt giải nhất của tỉnh, được chọn đi thi quốc gia. Khi trở về nhà, tưởng sẽ được vợ chia sẽ niềm vui, khen ngợi, nhưng vợ nói: "Anh hướng dẫn học sinh đạt giải nhất cấp tỉnh, chọn đi thi quốc gia nhưng người ta nghĩ mình ăn cắp ý tưởng ở đâu đó, chắc gì mình làm".

Tôi chẳng biết đầu vợ nghĩ gì nữa, đối với cô ấy cái người ta nghĩ là quan trọng số một, mà thật ra đó là cái cô ấy nghĩ chứ người ta nào nghĩ ở đây. Trong khi mọi người trong xã hội thừa nhận năng lực của tôi thì chính vợ lại có ý nghĩ lạ thường đó, nói thật tôi vô cùng hụt hẫng và buồn. Khi tranh luận một vấn đề gì, dù tôi có nói đúng thì cô ấy cũng chẳng nghe, chỉ khi nào có một người thứ ba nói vào cô ấy mới chịu. Với cô ấy, ý kiến người khác là đáng tin, còn ý kiến của tôi ngược lại. Thật trớ trêu, vợ luôn dựa vào tôi, hỏi ý kiến tôi nhưng lại không xem trọng những gì tôi làm, tôi nói. Cần nói thêm là từ trước đến giờ tôi chưa làm gì có lỗi hay mất lòng tin ở vợ cả. Mà nghĩ lại, với lối suy nghĩ đó thì làm sao vợ tin tôi, làm sao có lòng tin để mà mất nhỉ. Ra ngoài xã hội cô ấy rất tự ti nhưng đối với chồng lại luôn cho mình là đúng. Tôi không biết làm sao để giúp vợ khắc phục được lối suy nghĩ này. Mong mọi người chia sẻ kinh nghiệm. Chân thành cảm ơn.

Theo Dũng (VnExpress.net)