Tâm sự

Tôi rất sợ mỗi lần chị chồng lên chơi nhà

Chị hay xét nét những việc tôi làm. Mọi thứ của con tôi chị đều lấy cho con chị sử dụng. Chị tự nhiên thái quá.

Tôi và chồng lấy nhau được gần 4 năm và có bé trai 10 tháng tuổi. Hồi mới cưới chúng tôi ở trọ, cuộc sống riêng tư thật vui vẻ hạnh phúc, thỉnh thoảng cuối tuần về nhà chồng chơi và ở lại một hai ngày. Tôi luôn cố gắng làm vui lòng ba mẹ và người thân của chồng, mọi người khá quý tôi. Từ khi em bé được 2 tháng tuổi, để tiện cho công việc của cả hai, vợ chồng tôi dọn về ở với ba mẹ chồng. Thật ra ngôi nhà đó là của anh cố gắng mà có được, anh rước ba mẹ ở quê lên ở.

Chị chồng đã có gia đình riêng và 2 con ở cách khoảng 100km. Chị hay lên nhà chơi, mỗi lần lên chơi là một đến 2 tháng. Chị hay xét nét những việc tôi làm. Chị không chê trách hay la mắng tôi nhưng mỗi lần tôi làm gì chị đều hỏi sao lại làm vậy, sao không làm thế này thế kia. Từ lúc đó tôi cảm thấy rất khó chịu và có thành kiến với chị. Mọi thứ của con tôi chị đều lấy cho con chị sử dụng. Chị có bé thứ 2 bằng với bé của tôi. Tôi thật ra cũng không muốn so đo tính toán làm gì nhưng tự nhiên thái quá như vậy rất khó chịu. Chị và cháu thi thoảng mới lên chơi, tôi cũng không thể tâm sự với chồng vì chị em anh thương yêu nhau vô cùng.

Còn tất cả vật dụng ngày chúng tôi ở trọ anh đều đem cho em trai. Em trai anh mới cưới, sau này nếu có nhà chúng tôi đều phải mua lại. Anh hỏi ý kiến tôi, nếu tôi không cho thì thật nhỏ nhặt và ích kỷ. Giờ khi nhìn chị em bên nhà chồng là người tôi nóng ran, mất cả bình tĩnh. Thêm phần dạo này công việc chồng tôi áp lực, anh về nhà chỉ ăn rồi đi ngủ. Còn thêm chuyện chị chồng lên nhà ở nhưng lại không làm gì, tôi đi làm mãi chiều mới về phải nấu ăn cho họ. Chị nói do con chị không chịu ngủ nên không giúp tôi nấu ăn được. Lúc chị sinh cũng lên nhà tôi. Tôi sinh trước 2 tháng phải bỏ con ở đó mà nấu cơm nuôi chị đẻ. Lúc đó tôi stress kinh khủng, chỉ muốn biến khỏi nơi đó. Tối nào tôi đi làm về cũng miệt mài với cơm nước, chén bát, quần áo, rồi lại ôm con tới sáng hôm sau.

Ba mẹ chồng tôi chăm cháu rất tốt, tôi yên tâm, tôi cũng thương yêu ba mẹ và cố gắng làm việc nhiều nhất có thể. Nhưng khi có chị chồng, tôi hoàn toàn bất mãn và bực bội. Tôi sắp không thể chịu đựng hơn được nữa, chỉ muốn khóc khi nghĩ đến cảnh về nhà vào mỗi buổi chiều. Xin mọi người chia sẻ với tôi.

Hoài 

Theo VnExpress.net