Tâm sự

Tôi phát khóc vì cảnh 'làm dâu' ở nhà vợ

Vợ ngày càng xem thường tôi, ngày nào cũng kiếm chuyện vô cớ, moi móc chuyện cũ, tôi về trễ hay đi đâu cũng nghi ngờ.

Tôi phát khóc vì cảnh 'làm dâu' ở nhà vợ
Ảnh minh họa

Tôi và vợ cưới nhau 6 năm, có 2 con. Trước khi cưới, tôi quen một người lớn hơn 4 tuổi được 3 năm. Vì mẹ cô ấy không chấp nhận nên chúng tôi hay cãi nhau và chia tay. Thời gian đó, tôi hay tâm sự với vợ hiện tại. Khi cưới xong, tôi và người cũ có vài việc như sang tên xe nên qua lại khoảng một tháng, nhưng từ khi quen đến lúc ấy chúng tôi chưa có chuyện gì xảy ra. Rồi vợ tôi và người cũ lời qua tiếng lại nên không ưa nhau. Sau cưới, tôi nghỉ làm ở công ty, kinh doanh không thuận lợi nên đi xin việc khác lương thấp. Ban đầu lương hai vợ chồng bằng nhau, giờ lương vợ ngày càng cao, còn tôi vẫn vậy nên tôi muốn đi học thêm để kiếm công việc tốt hơn nhưng vợ không cho.

Lúc mới cưới, chúng tôi ở căn nhà cấp 4 rộng khoảng 20 m2 ông bà nội cho, nhưng được tuần vợ giận, bỏ về nhà mẹ đẻ ở cho rộng hơn. Có cả gia đình em vợ sống cùng, vợ tôi cũng không ưa nên hay chê. Tôi sang ở nhà vợ cho đến bây giờ. Do lương vợ cao nên tôi chấp nhận làm mọi việc trong nhà từ chăm con đến nấu cơm, giặt quần áo. Vợ luôn xem thường tôi, xem đó là trách nhiệm của tôi vì tôi không kiếm được nhiều tiền. Mỗi tháng tôi làm được 8 triệu, đưa vợ 5 triệu, vợ tháng được 20 triệu, đưa cho mẹ vợ 10 triệu tiền điện nước, ăn tối và xem như trông giữ cháu (đứa lớn đi học). Hầu như chúng tôi không dư được đồng nào nên hay cãi nhau. Vợ quay sang chì chiết tôi, lôi chuyện cũ ra nói và không nói chuyện với nhau, chuyện vợ chồng vì thế cũng ít dần. Mỗi lần như vậy, tôi thấy mình lạc lõng như làm dâu vậy, chỉ biết vui với con, nhiều lúc không muốn về nhà.

Từ ngày lấy vợ, tôi không lo được gì cho ba mẹ mình, đôi khi còn xin thêm, tôi thấy mình bất hiếu. Ba mẹ muốn tôi ra ngoài thuê, mỗi tháng phụ cho 3 triệu và phụ giữ cháu nhưng vợ không chịu, nói có nhà rộng không ở, ra ngoài tốn tiền. Rồi mẹ tôi cho khoảng 600 triệu (nếu bán được đất sẽ cho thêm khoảng một tỷ) để mua nhà góp nhưng vợ tôi không muốn vì không thích mắc nợ, khi nào có nhà sẵn mới ra riêng. Vì chuyện này mà vợ nói nặng gia đình tôi, khinh rẻ và không muốn về nhà nội nữa. Nhà tôi cũng không ai dám nói gì thêm, chỉ có tôi và con thỉnh thoảng về thăm.

Chúng tôi đã một lần gửi đơn ly dị lên tòa, tôi chuyển ra ngoài sống một tháng nhưng nghĩ lại con quá nhỏ, mà khi ly dị thì nhà vợ ngăn không cho tôi gặp con. Ông bà nội qua xin lỗi và tôi trở về làm dâu cho đến giờ. Vợ ngày càng xem thường tôi, ngày nào cũng kiếm chuyện vô cớ, moi móc chuyện cũ, bắt tôi làm cho người cũ phải khóc bằng cách khiến vợ sung sướng có nhà có xe, nhưng vợ lại không cho tôi làm gì hết, đi làm phải về đúng giờ, về trễ hay đi đâu cũng nghi ngờ. Tôi thật sự rất mệt mỏi nhưng mỗi lần muốn ly dị lại nghĩ đến hai con mà khóc rồi cố chịu đựng. Mẹ tôi có hứa cho đất, hiện tại nếu bán sẽ được khoảng 2 tỷ nhưng mẹ chưa muốn bán hết vì chưa được giá và một phần vì vợ tôi. Nhiều lúc tôi muốn ép mẹ bán hết để mua nhà ở nhưng thấy bất hiếu quá nên thôi. Giờ tôi phải làm sao, mong chuyên gia và mọi người cho tôi lời khuyên.

Sơn

Chuyên gia tham vấn tâm lý Nguyễn Bá Đạt gợi ý:

Gửi Sơn, 

Bạn đang sống cùng nhà vợ, không có ranh giới một cách rõ ràng. Từ đó, mỗi thành viên trong gia đình nhỏ của bạn không thực hiện được vai trò của bản thân. Sau vài năm chung sống, bạn nảy sinh tâm lý thương con và không muốn con bị khổ nếu cha mẹ ly hôn, từ đó chấp nhận ở cùng nhà vợ. Vợ bạn cũng nảy sinh tâm lý quá gắn bó với bố mẹ đẻ, không muốn tách ra bởi tiếp tục ở như vậy, cô ấy nhận được những lợi ích thứ phát mà chính cô ấy cũng không biết là gì. 

Để cứu cuộc hôn nhân này, không còn cách nào khác là bạn phải quyết đoán trong việc thay đổi chỗ ở. Việc tách ra khỏi nhà vợ gần như là điều kiện tiên quyết để cứu cuộc hôn nhân. Chỉ có tách ra, gia đình nhỏ của bạn mới là một gia đình đích thực, không bị "dính" với nhà vợ. Khi đó, các thành viên trong nhà bạn mới có thể thực hiện được đúng chức năng của mình trong gia đình. 

Nếu vợ bạn không muốn chuyển ra ở riêng, nguy cơ bạn tiếp tục đau khổ, vợ bạn và cha mẹ cô ấy cũng đau khổ. Sự đau khổ này nhiều khi không ai nhận ra mà chỉ cảm nhận được một cách lờ mờ. Nguy cơ bạn và vợ ly hôn cũng rất cao. Chúc bạn sớm đưa ra quyết định về chỗ ở của gia đình nhỏ. Để giải quyết vấn đề nơi ở, bạn có thể sử dụng nguồn hỗ trợ của cha mẹ đẻ một cách hợp lý và chỉ sử dụng nó vào việc mua nhà hoặc mua đất để ở riêng thôi. 

Theo VnExpress.net