Tâm sự

Sau 5 năm mới biết mình đơn thân nuôi con của vợ với người khác

Sury bị đụng xe, anh vội vàng chạy đến viện và hay tin phải truyền máu. Anh sẵn sàng làm thủ tục lấy máu thì bác sĩ nói con bé với anh không cùng nhóm máu.

Sury bị đụng xe, anh vội vàng chạy đến viện và hay tin phải truyền máu. Anh sẵn sàng làm thủ tục lấy máu thì bác sĩ nói con bé với anh không cùng nhóm máu.
 
 

Những ngày tháng sau đó anh đã suy nghĩ rất nhiều, cũng vì tin em mà anh đã bỏ qua một lần trước hôn nhân vì em lỡ sa ngã trên giường đồng nghiệp chỉ vì quá chén, cũng vì khi ấy em đã có Sury nên anh nghĩ có thể tha thứ và cho em cơ hội. Anh sẽ tiếp tục tin tưởng em thêm một lần nữa. Ngày em đi, anh bế con nhìn em xa dần và con bé thì khóc nức nở đòi mẹ, lòng anh đau thắt lại, phải ngồi 2 tiếng đồng hồ để có thể tĩnh tâm mà lên xe đưa con về đến nhà. Cuộc sống cứ thế cứ trôi đi, con mình ngày một lớn lên mà thiếu vắng đi hình bóng của một người mẹ, anh đã cố gắng rất nhiều để bù đắp cho con nhưng anh biết điều đó chưa đủ và mãi mãi sẽ không bao giờ đủ. Anh tin 4 năm sau em sẽ về và ta sẽ lại là một gia đình hạnh phúc, bố con anh luôn đợi em về.

Nhưng ai biết trước được điều gì, dường như em sinh ra là để lừa dối anh, 4 năm mòn mỏi bố con anh sống đúng nghĩa với 4 chữ "Gà trống nuôi con" thì bên ấy em lại có tình cảm với người yêu cũ và chính là anh chàng đồng nghiệp năm xưa, em quay ngoắt 360 độ và thông báo cho cả hai bên rằng chúng ta đã ly hôn nhau từ 4 năm trước và giờ chẳng còn gì cả. Bầu trời như sụp xuống khi anh nghe những lời ấy từ chính miệng mẹ em nói khi anh đưa bé về thăm ngoại. Anh vội cầm điện thoại liên hệ qua đó cho em, nhưng thay vì em có thể giải thích điều gì thì lại chúc bố con anh sống tốt.

Sống tốt? Sống tốt như thế nào khi em là một người vợ hiền lành ngoan ngoãn lại lật mặt trơ tráo và khốn nạn như vậy? Sống tốt làm sao khi con chờ một người mẹ thì lại được tin mẹ sẽ mãi không về. Có lẽ ai cũng sẽ cười với hai từ "sống tốt" của em. Anh suy sụp, hàng đêm đi làm về ngồi trước băng ghế sofa, chỉ muốn uống cho say. Nhiều lần anh quát mắng con bé, nó sợ quá chỉ ngồi một góc tối ôm con gấu bông mà nó nghĩ mẹ nó mua tặng. Có gì bất ngờ đâu, vì hàng năm đến sinh nhật con anh đều mua giúp quà cho em tặng. Anh sống như thế trong một tháng trời, đến ngày đón con thì cô giáo bảo bé không muốn về, anh đã vào ngồi và nói chuyện với con thật lâu, cố gắng nghe con nói trong giọng run và sợ hãi. Anh chợt bừng tỉnh và khóc òa lên như đứa con nít khi con bé nói rằng con sợ về nhà bố lại uống rượu và ngồi cả đêm. Anh thương con bé vô cùng.

Sau ngày hôm ấy anh đã quyết định sẽ cố gắng làm những gì có thể để xứng với hình ảnh một người bố tốt, con bé có thể không cần một người mẹ vô tâm nhưng sẽ luôn cần một người bố chân chính. Rồi em lại mang đến cho anh một điều khủng khiếp khác khi đã rời xa bố con anh gần 5 năm. Thứ 2 vừa qua Sury bị đụng xe, anh vội vàng chạy đến viện và hay tin phải truyền máu. Anh đã sẵn sàng để làm thủ tục lấy máu thì bác sĩ thông báo con bé với anh không cùng nhóm máu. Chuyện gì đang xảy ra vậy, như vậy là sao? Anh đã yêu cầu kiểm tra lại lần thứ 2 vẫn y như vậy. Khi bé đã được dùng máu khác và dần ổn định thì anh yêu cầu xét ADN mà không cho người nào khác biết, kết quả thì em và tình cũ biết rồi đúng không? Sury không phải con anh.

Vậy là sau 5 năm cố gắng, anh đang nuôi con của ai? Anh phải đối diện như thế nào em nói anh nghe xem. Anh đã mù quáng khi tin vào em quá nhiều, để rồi giờ chả còn gì, một mái nhà êm ấm giờ chỉ còn là đống hoang tàn em để lại. Anh phải sống như thế nào đây? Nhìn con bé vừa căm giận em nhưng anh lại càng thương vì ngay lúc này nó là đứa con không có cả bố lẫn mẹ ruột bên cạnh. Hãy yên tâm, anh sẽ không từ bỏ những gì mình đã cố gắng, Sury xứng đáng có được một mái ấm tốt hơn và con bé còn quá nhỏ để chịu thêm những nghiệt ngã mà em ban cho. Hãy sống với những điều ảo mộng của em đi. Anh chỉ mong em cho anh lời giải thích sau mọi chuyện.

Theo Dũng (VnExpress.net)