Tâm sự

Mẹ xin tha thứ sau 20 năm bỏ cha con tôi theo người khác

Bà sinh được 2 con gái ở Mỹ nhưng cuộc sống bên đó khó khăn, mong tôi giúp đỡ khi chúng về Việt Nam sống.

Mẹ xin tha thứ sau 20 năm bỏ cha con tôi theo người khác
Ảnh minh họa

Tôi lớn lên trong tình yêu, sự bao bọc của ba và anh trai. Tôi nhớ khoảng 6 tuổi, mẹ bỏ nhà theo người đàn ông Việt kiều. Tôi và anh trai đã khóc rất nhiều nhưng bà thậm chí không ôm chúng tôi một cái mà bỏ đi. Khi ấy ba không níu kéo mẹ. Tôi nhớ ba nói với mẹ rằng bà ấy sẽ hối hận. Ba dắt tôi và anh lên thành phố làm, khó khăn lắm anh em tôi mới xin nhập học được. Cha con tôi ở trong căn phòng chặt hẹp. Cả ngày ba đi làm hồ, tối chạy xe ôm thêm. Gia đình nghèo khó nhưng tôi được anh và ba bao bọc như công chúa. Ba nói anh em tôi không thể sống mãi thế này nên ông xin học thêm làm bàn ghế buổi tối.

Thật sự ông trời quá tốt khi bất ngờ cho ba tôi trúng số đặc biệt mua từ cụ già. Với số tiền ấy, ba có thể mua căn nhà ngoại thành nhưng ông nói với chúng tôi: "Hai con cố gắng ở đây, không lâu nữa ba sẽ cố mua cho các con căn nhà lớn hơn". Ông đầu tư vào việc làm và bán luôn bàn ghế bằng gỗ. Tôi chỉ nhớ khi vào lớp 9, gia đình đã giàu có, anh em tôi chỉ việc học. Thương ba vất vả, chúng tôi dù chẳng thiếu thứ gì, vẫn không ăn chơi như người khác. Hiện tại anh tôi là bác sĩ, còn tôi nối nghiệp kinh doanh của ba.

Từ ngày mẹ bỏ đi cũng đã 20 năm, ba tuyệt nhiên không bao giờ nói xấu bà trước mặt anh em tôi, cũng không muốn nhắc đến. Mới đây, không biết bằng cách nào, bà ấy có địa chỉ của tôi. Dù 20 năm trôi qua nhưng tôi vẫn nhận ra là mẹ mình. Bà mong bố con tôi tha thứ. Bà chưa dám gặp anh và ba tôi, rồi nói tôi là đứa sống tình cảm, sẽ tha thứ cho mẹ. Bà bảo ngày xưa thông tin liên lạc khó khăn nên chẳng thể tìm anh em tôi. Sau này về quê mới biết 3 cha con đã chuyển đi. Bà còn bảo đang bị ung thư và mong cuối đời được thanh thản. Bà sinh được 2 con gái ở Mỹ nhưng cuộc sống bên đó khó khăn, mong tôi giúp đỡ khi chúng về Việt Nam sống.

Tôi chưa nói chuyện này với anh trai vì biết anh sẽ tức giận vì thương ba. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, dù sao bà ấy cũng sinh tôi ra, còn hai đứa em tôi cũng chẳng làm gì có lỗi, nhưng làm vậy tôi thấy có lỗi với ba lắm. Theo mọi người tôi nên làm gì tốt nhất lúc này. Tôi xin cảm ơn.

Theo Thư (VnExpress.net)