Tâm sự

Mấy tháng trước còn tìm đủ cách để đuổi em đi, vậy mà bây giờ cả nhà người yêu lại đến van nài xin được đón em về

Thật lòng, em không cảm thấy hả hê vì đó là bố của con em. Em chỉ thấy mình may mắn vì đã thoát khỏi con người đó.

Em chào anh Xương Rồng.

Em sinh ra trong một gia đình nghèo. Năm em học lớp 12, bố mẹ em đều qua đời sau một vụ tai nạn giao thông. Kể từ đó, em phải bỏ học để lên thành phố bươn chải, kiếm tiền nuôi các em ăn học.

Khi lên thành phố, em làm rất nhiều công việc để có thể lo cho các em. Lúc ấy, em xin được làm phục vụ cho một nhà hàng. Thấy em làm việc chăm chỉ, lại thật thà nên bà chủ cho em về giúp việc tại nhà với mức lương cao hơn bồi bàn.

Thời gian đầu em làm việc rất tốt, còn được thưởng tiền để mang về. Nhưng sau đó, em có tình cảm với con trai của bà chủ. Anh ta là một tay chơi, vẻ ngoài bảnh bao và ăn nói rất khéo.

Thấy em chân quê, anh ta trêu ghẹo rồi nói có tình cảm với em. Em ngây thơ tưởng thật nên đã yêu anh ta. Em mới bước chân ra khỏi quê vài năm, chưa có kinh nghiệm sống nên đã có thai với anh ta chỉ sau vài lần quan hệ.

Lúc biết em mang thai, bà chủ đã chửi bới em rất nhiều, bà ấy nói em là đũa mốc mà chòi mâm son, cho rằng em lợi dụng con trai để được bước chân vào gia đình giàu có. Còn người đàn ông mà em yêu thương lại nhẫn tâm nói em phá thai.

Mấy tháng trước còn tìm đủ cách để đuổi em đi, vậy mà bây giờ cả nhà người yêu lại đến van nài xin được đón em về
Ảnh minh họa

Em không chịu phá thai vì rất thương con. Muốn con có bố nên em cũng nín nhịn để được ở lại căn nhà ấy. Nhưng cái thai ngày càng lớn thì em càng bị đay nghiến nhiều hơn. Có một lần, người yêu em về nhà trong tình trạng say rượu. Nhìn thấy em bụng to ra mở cửa, anh ta xô ngã em rồi nói em sắp hủy hoại cuộc đời anh ta, anh ta vào phòng ném hết quần áo của em ra ngoài.

Chứng kiến cảnh ấy, bà chủ còn buông thõng một câu để em ức đến mức phải ra khỏi nhà: "Cô thấy chưa? Kể cả cô có đẻ con ra thì nhà tôi cũng không bao giờ nhận nó. Nó chỉ là con một đứa osin chứ đừng hòng làm cháu tôi".

Nghe những lời đó, em ôm quần áo rời khỏi căn nhà ấy ngay giữa đêm. Em về quê, sống trong cảnh dị nghị của rất nhiều người. Những lúc đó, em buồn và tuyệt vọng lắm. Nhưng nghĩ đến con, em lại lấy đó làm động lực để cố gắng.

Sau khi em đi một thời gian, em được biết người yêu em bị bắt vì liên quan đến một vụ án ma túy, tòa xử anh ta chịu án tù chung thân. Thật lòng, em không cảm thấy hả hê vì đó là bố của con em. Em chỉ thấy mình may mắn vì đã thoát khỏi con người đó.

Bây giờ em đã sinh con trai được gần 1 tháng. Hôm nay, bà chủ đến tìm em và khóc lóc xin được nhận cháu. Bà ấy nói nếu em để con sống cảnh nghèo khổ, chi bằng lên thành phố và sống cùng bà ấy. Như thế con em sẽ có điều kiện như những đứa trẻ khác. Em muốn cho con những điều tốt nhất, sợ từ chối sẽ ân hận nên muốn xin anh lời khuyên. Anh giúp em với ạ. (thanhthuy***@gmail.com)

Mấy tháng trước còn tìm đủ cách để đuổi em đi, vậy mà bây giờ cả nhà người yêu lại đến van nài xin được đón em về - 1

Chào em!

Qua lời kể của em, anh cảm thấy phẫn nộ quá. Trên đời này vẫn còn những gia đình như vậy, luôn xem con trai mình là số một. Và cũng tồn tại những người sở khanh, dám làm không dám chịu như người yêu của em.

Cảm ơn em vì dù trải qua nhiều khổ cực, em vẫn cương quyết giữ con đến cùng. Em là một trong số những cô gái dũng cảm, kiên cường mà Xương Rồng từng biết. Làm mẹ, có lẽ em luôn mong muốn mang lại những điều tốt nhất cho con. Nhưng trước tiên, em phải hiểu một đứa trẻ thích gì, cần gì đã.

Em ạ, vật chất không bao giờ là thứ quyết định tất cả, nhất là đối với trẻ con. Hạnh phúc của những đứa trẻ đơn giản lắm. Em hãy thử nghĩ xem, liệu bây giờ trở lại căn nhà đó, em sẽ được đối xử như thế nào. Giả sử người yêu em không tù tội, liệu gia đình ấy có quay lại để tìm cháu và xin được nuôi dưỡng hay không?

Theo anh thấy, thứ mà con trai em cần là tình yêu thương. Tình yêu ấy phải chân thành, không vụ lợi. Thử hỏi gia đình nhà người yêu có làm được điều đó với con em không? Hay họ chỉ muốn lấp đầy khoảng trống mà người yêu em đã để lại? Vì anh ta không thể lấy vợ và sinh con.

Trong lúc này, em không nên cả tin vào những gì gia đình người yêu mình hứa hẹn. Nếu nhà người yêu thật tâm với mẹ con em, họ sẽ tìm cách để lo lắng, chu cấp cho con em mà không bắt em phải dọn về căn nhà ấy sống. Vậy nên, em đừng quay trở lại căn nhà ấy và tiếp tục làm người giúp việc không công cho gia đình họ.

Về phần bố của em con em. Em cũng không cần giữ lại thù hận và không cho con gặp bố. Thi thoảng em có thể đưa con đi thăm bố. Lúc nào con đến độ tuổi biết suy nghĩ, em cũng nên nói sự thật một cách khéo léo cho con hiểu. Bởi vì sẽ có lúc, con cảm thấy tò mò về thân thế của mình mỗi khi nhìn vào những người bạn có bố khác.

Anh hy vọng với bản năng làm mẹ, em sẽ có quyết định sáng suốt để mang lại một cuộc sống an yên cho con trai mình.

Theo Xương Rồng (Helino)