Tâm sự

Có nên trả thù người phụ nữ từng làm tôi đau khổ tột cùng

Tôi bất ngờ nhận ra vợ của đối tác là người yêu cũ của tôi.

Có nên trả thù người phụ nữ từng làm tôi đau khổ tột cùng
Ảnh minh họa

Tôi là nam, gần 40 tuổi, cái tuổi chẳng còn trẻ để có thể lập gia đình, ổn định cuộc sống. Nhưng tôi vẫn chưa thể mở lòng vì một lần phụ bạc của người yêu. Có thể mọi người sẽ nói tôi hãy mở lòng để đón nhận một tình yêu mới khi đã chia tay người yêu cũ, nhưng thật sự vết thương này vẫn còn đeo bám tôi đến tận bây giờ. Lúc còn là sinh viên, tôi có yêu một cô gái học cùng trường và ở chung dãy trọ. Tình yêu sinh viên đẹp với bao kỷ niệm, hai đứa yêu mà không có tính toán thiệt hơn, luôn quấn quýt bên nhau, cùng chia sẻ những khó khăn khi còn đi học. Thế rồi ngày ra trường đến, em tìm cho mình một công việc trong cơ quan nhà nước do người thân xin cho, còn tôi tay trắng nên chật vật để xin việc (thời đó tư nhân rất ít việc không như bây giờ). Em đi làm nhưng tình yêu của chúng tôi vẫn rất khăng khít, tôi đi làm nhiều thứ để có tiền, có cơ hội chúng tôi luôn dành thời gian bên nhau thật lãng mạn. Cuối cùng cũng có người giúp đỡ tôi xin được công việc đúng chuyên môn, nhưng lại cách xa nhà cả nghìn cây số. Nhưng vì tương lai nên tôi hỏi ý kiến em, em đồng ý để tôi đi. Hai đứa hẹn nhau chỗ nào dễ sống thì cùng nhau đến đó lập nghiệp. Tôi rất vui mừng vì được người mình yêu nhất và gia đình ủng hộ.

Chúng tôi yêu xa nhưng tôi thường tranh thủ về thăm em mỗi khi được nghỉ dài ngày (mặc dù lúc đó đi lại còn khó khăn). Cuộc đời có ai ngờ, một thời gian thấy biểu hiện của em khác lạ, tôi linh tính em đã có người theo đuổi nên về hỏi thì em nói không có. Tôi cũng thấy yên tâm. Có điều sợ mất tình yêu nên tôi quyết định sẽ về gần nhà đi làm (mặc dù gia đình phản đối). Em cũng đồng ý, nói là còn yêu tôi, nói tôi về công việc ổn định sẽ tổ chức đám cưới. Tôi quay lại chỗ làm thu xếp, làm đơn xin nghỉ việc. Vì quá gấp nên đơn vị chỗ làm nói cho thời gian một tháng để tìm người thay thế. Tôi báo cho em biết, em nói vậy thì em đợi.

Bỗng nhiên có người quen tôi nói em sắp làm đám cưới với người khác, tôi bất ngờ lắm nhưng cũng hỏi cho ra nhẽ nhưng em cắt liên lạc. Tôi gọi hỏi người nhà của em thì mới biết em chuẩn bị lấy chồng, người có điều kiện kinh tế. Tôi thật sự thất vọng, buồn rầu, nhưng vì thể diện khi đã làm đơn xin nghỉ việc nên tôi không thể không nghỉ. Tôi không làm chỗ cũ nữa mà đến Sài Gòn tìm việc để quên đi mọi thứ. Thời gian cứ vậy trôi đi, trời không phụ lòng người, tôi tìm đủ mọi việc để làm, vừa làm vừa học nâng cao trình độ và kinh nghiệm. Cuối cùng tôi tìm được công ty mà mình ao ước với mức lương và thưởng xứng đáng cho cống hiến của tôi.

Rồi tôi được đề bạt cân nhấc lên làm trưởng phòng kinh doanh. Công ty có cả chi nhánh ngoài Bắc, Trung, Nam (tôi thấy thật sự may mắn) nhưng có lẽ chữ ngờ chẳng ai nói được, công ty tôi làm ăn với một công ty ngoài Bắc, tôi được giao phụ trách hợp đồng mới ký từ trưởng phòng cũ (một hợp đồng có giá trị khá lớn). Khi thực hiện hợp đồng bên công ty kia không đảm bảo thời gian và chất lượng, ông giám đốc đã gặp tôi để thương lượng và xin cho qua (nếu được sẽ hậu tạ). Khi gặp, thật bất ngờ tôi nhận ra chồng người yêu cũ (vì trước đó tôi không tin họ cưới nên người bạn đã chụp hình cưới gửi cho tôi xem và tôi cũng coi lại thông tin hợp đồng thì mới biết chính xác. Thư ký của người đó chính là vợ anh ta, là người yêu cũ của tôi.

Tôi rất sốc, vì uy tín của công ty tôi quyết định từ chối và nói cứ theo hợp đồng mà thực hiện, tôi giận dữ ra về. Về nhà, bao nhiêu suy nghĩ trong đầu tôi hiện ra, có nên nhân cơ hội này để trả thù cho mình? Tôi quyết định đem tâm sự của mình kể cho giám đốc nghe, giám đốc là người tin tưởng tôi nên nói để bù đắp cống hiến của tôi cho công ty thì hợp đồng này do tôi toàn quyền quyết định. Sau đó tôi nhận được cuộc gọi từ một người phụ nữ và tôi nhận ra đó chính là giọng cô ấy. Cô ấy năn nỉ tôi giúp (lúc đó tôi không trả lời câu nào mà chỉ nghe cô ấy phân trần), nếu phải đền bù thì thiệt hại lớn làm công ty lao đao, tôi cúp máy và nhắn tin hẹn gặp mặt. Khi gặp, cô ấy sửng sốt vì đó chính là tôi. Tôi và cô ấy ngồi nói chuyện công việc, trong lòng tôi vẫn còn nỗi uất ức ngày nào. Tôi nói với cô ấy để về suy nghĩ rồi cho câu trả lời. Tôi phải làm gì? Có nên trả thù người từng làm cho mình đau khổ tột cùng hay thương lượng lại hợp đồng cũng coi như trả thù? Tôi thật sự rất rối, mong các bạn cho tôi lời khuyên.

Theo Nam (VnExpress.net)