Tâm sự

Chồng ngủ với người phụ nữ khác ngay trong nhà mà tôi không biết

Tôi điên đảo, trách mình quá vô tâm, quá tin tưởng chồng. Tôi tức giận muốn hét lên sau tất cả nhưng thua vì không có bằng chứng gì.

Tôi điên đảo, trách mình quá vô tâm, quá tin tưởng chồng. Tôi tức giận muốn hét lên sau tất cả nhưng thua vì không có bằng chứng gì.
Chồng ngủ với tạp vụ ngay trong nhà mà tôi không biết
 

Công ty chồng có một cô gái làm đã lâu năm, làm không giỏi nên anh nhiều lần muốn cho nghỉ việc nhưng thấy không có lý do chính đáng, dù làm mọi cách cô ta cũng không chịu xin nghỉ như hạ lương, chuyển bộ phận... Một năm trở lại đây tôi không nghe chồng than phiền gì về nhân viên này, có vẻ như cô ấy đã tốt hơn trước, mọi người trong công ty nói cô là les, cặp với bạn gái khác. Vài lẩn chồng tôi có đi công tác chung với cô ta, anh không thích cô ấy nhưng vì công việc vẫn đi chung. Tôi cũng yên tâm vì nghĩ cô là đàn ông.

Khuya vừa rồi chồng đi nhậu với đối tác về trễ, tôi ở trong phòng, anh ấy tưởng tôi đã ngủ vì tôi có tật ngủ rất say ai làm gì cũng không biết. Tôi thấy anh cứ nhắn tin, chừng 1-2 phút lại mở ra xem rồi trả lời. Khi anh ngủ say, tôi lấy điện thoại kiểm tra thì các tin nhắn đã xóa hết. Nửa đêm tôi giật mình vì chồng xem đá bóng lúc 2h sáng như mọi lần, lúc sau tôi nhìn qua bên cạnh không thấy, bước ra ngoài phòng thì tắt đèn cả, tôi nghĩ chắc anh xuống dưới công ty tìm gì đó (như thường làm) nên trở lại giường nằm tiếp. Khoảng 15-20 phút sau chồng tôi trở về phòng và tắt tivi ngủ không xem tiếp.

Sáng dậy tôi thấy một chiếc xe lạ ở nhà (xin nói thêm là thường chồng tôi cũng hay đi vài chiếc xe máy lạ về nhà, bảo rằng mượn xe của bạn, vì khi đi nhậu thì tài xế đưa đi, sau đó chồng cho tài xế về trước, khi nào về anh tự về). Tôi hỏi cô tạp vụ thì ngạc nhiên được biết cô ta ngủ lại nhà tôi vì khuya, cô ta thường ngủ lại khi nhậu về khuya mà tôi không hề hay biết vì chỉ nằm trong phòng ngủ của mình. Cô ta ngủ ngay trên phòng tầng trên, cô nói thường vẫn vậy mà. Tôi đã hiểu ra, khuya về họ nhắn tin cho nhau để hẹn hò, 2 giờ sáng chồng tôi biến mất 15 phút.

Tôi điên đảo, trách mình quá vô tâm, quá tin tưởng chồng. Tôi tức giận muốn hét lên sau tất cả nhưng thua vì không có bằng chứng gì. Chuyện chồng cho nhân viên ngủ nhờ kể ra không có gì quá lớn ngoại trừ việc không báo tôi biết một tiếng. Anh quá khôn vì đem giặc vào ngay nhà mình thì không có gì lén lút. Anh xóa hết tin nhắn, còn quá may mắn vì 2 giờ sáng tôi không bắt được tại trận bởi không hề nghĩ có người lạ trong nhà. Giờ không có bằng chứng tôi sẽ bị anh ta giận ngược, cho là tôi khùng điên không tin tưởng chồng.

Tôi thật sự rất hoang mang, quyết định chưa nói ra, ém vào tim, chờ cơ hội tiếp theo để bắt tại trận. Tôi không muốn từ bỏ gia đình nhiểu năm vun đắp và biết chồng cũng rất thương vợ con, nhưng muốn cho anh ấy một bài học về sự lừa dối. Tôi không biết mình có nên lấy bằng chứng không, hay phải lên tiếng ngay từ bây giờ là đã biết và yêu cầu chấm dứt, vì chắc chắn nếu không có bằng chứng chồng tôi sẽ không bao giờ thú nhận. Tôi lúc này phải đóng kịch bình thường nhưng quả là khó khăn và đau lòng.

Xin cho tôi một lời khuyên, bản thân chỉ muốn gục ngã vì không muốn cho bất kỳ người thân bạn bè nào biết. Tôi bị trầm cảm mất. 

Theo Oanh (VnExpress.net)