Tâm sự

Chị dâu coi chuyện "đi khách" là việc làm thêm chính đáng

Chị làm thêm thôi có gì đâu, đằng nào chị cũng còn gì đâu mà phải lo giữ, tất cả trao hết cho anh cô rồi còn gì? Thế nên cô cứ để chị làm để lo lắng cho gia đình được chu toàn hơn".

Chị làm thêm thôi có gì đâu, đằng nào chị cũng còn gì đâu mà phải lo giữ, tất cả trao hết cho anh cô rồi còn gì? Thế nên cô cứ để chị làm để lo lắng cho gia đình được chu toàn hơn".

Khi về ra mắt, bố mẹ tôi rất ưng chị duy chỉ có 1 lăn tăn là nghề của chị sau này sẽ eo hẹp thời gian chăm sóc cho gia đình. Nhưng được tôi và anh trai động viên mọi chuyện rồi sắp xếp được hết nên bố mẹ cứ yên tâm. Trong mắt tôi, chị vẫn là một người phụ nữ tài ba, vừa làm tốt việc công ty lại vẫn lo cho gia đình 1 cách chu toàn.

Đến khi có con chị làm càng thể hiện rõ cho bố mẹ tôi thấy nghề Tín dụng của chị không hề ảnh hưởng đến việc chăm sóc gia đình.

Mỗi lần sang chơi, mẹ tôi vẫn lấy gương chị ra mà nói tôi. Bà kể: "Chị dậy từ 5h sáng chợ búa chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà, cho con ăn uống rồi lại chuẩn bị sẵn đồ ăn cho bà cho cháu để trưa ở nhà bà chỉ việc cho vào vi sóng. Nói chung mẹ tôi không phải làm một việc nhà nào chỉ giúp anh chị trông cháu lúc đi làm. Mẹ tâm sự nhiều lúc nghĩ cũng tội: "Nó không có thời gian mà nghỉ ngơi đâu, mẹ cứ định làm giúp việc nhà là nó đều giành hết bảo ở nhà trông cháu mệt rồi, không phải làm gì nữa!".

Còn chưa kể có những hôm chị có khách hàng hẹn buổi tối, lại tất tưởi việc nhà con cái xong xuôi lại phải đi tới khoảng 10, 11h mới về. Vất vả là thế nhưng không bao giờ thấy chị kêu ca lấy nửa lời. Cuộc sống cứ thế trôi đi, nhà có con nhỏ nhưng mọi việc lúc nào cũng được chị dâu tôi sắp xếp đâu vào đấy.

Ảnh minh họa

 
Rồi 2 tháng trước, anh trai tôi phát hiện bị thoái hóa thoát vị đĩa đệm phải nghỉ làm ở nhà để chữa trị. Vậy là gánh nặng cơm áo gạo tiền đè nặng lên vai chị.

Thời gian gần đây, mẹ tôi kể lịch tiếp khách buổi tối của chị nhiều hơn, cả nhà ai cũng nghĩ do công việc nên chị mới phải đi như vậy. Nhưng sự thật không phải thế.

Tối thứ 7 vừa rồi, phòng tôi tổ chức liên hoan, ăn uống xong chúng tôi cùng nhau đi hát. Trong ánh sáng mờ ảo lẫn tiếng nhạc ầm ĩ, tôi mập mờ nhìn thấy dáng người quen. Thật không thể tin nổi, đó chính là chị dâu tôi, chị vừa từ phòng Vip bước ra tay trong tay với một người đàn ông lạ, và hiển nhiên người đó không phải anh trai tôi rồi.

Theo phản xạ, tôi gọi giật lại. Chị quay lại nhưng không có vẻ gì là hoảng hốt cả. Chị còn điềm tĩnh nói với tôi, có gì về nhà chị em nói chuyện sau. Tôi cảm giác chị còn điềm tĩnh hơn cả tôi. Tôi đang hừng hực, tim đập loạn nhịp như thể đang ghen hộ anh trai mình.

Trưa ngày hôm sau, chị hẹn tôi nói chuyện. Tưởng chị sẽ phải khóc lóc mà van xin tôi che giấu cho cái hành động xấu xa của mình nhưng không chị nói với tôi bằng cái giọng rất tự nhiên.

"Chị làm thêm thôi có gì đâu, đằng nào chị cũng còn gì đâu mà phải lo giữ, tất cả trao hết cho anh cô rồi còn gì? Thế nên cô cứ để chị làm để lo lắng cho gia đình được chu toàn hơn. Cô yên tâm, chị vẫn một lòng một dạ, vẫn chăm sóc ông bà và cháu cô chu toàn". Nghe xong tôi cũng không biết phải nói gì với chị nữa.

Sau buổi trưa hôm đó, tôi vẫn thấy trống rỗng, vô cảm với mọi thứ và tự hỏi cuộc sống giờ phức tạp thế sao? Đường đường là 1 nhân viên Ngân hàng, ngày ngày ngồi văn phòng, tối đến lại "làm thêm" sao? Tôi có nên tin lời chị nói không, chị chỉ coi đó là việc làm thêm thật, hay đã thay lòng đổi dạ với anh tôi rồi? Tôi có nên nói ra mọi chuyện lúc này không hay cứ im lặng dõi theo xem những lời chị nói có đúng là sự thật hay không?
 
Theo Q.Anh (Đời Sống & Pháp Luật)