Tâm sự

Chết lặng khi biết chồng kiếm thêm bằng “nghề trai ôm”

Anh nói: "Thì cũng chẳng mất gì, đàn bà người ta còn chẳng sợ thì mình đàn ông đang ang ngại gì! Vợ biết thừa trong lòng anh chỉ có mình vợ thôi mà!".

Anh nói: "Thì cũng chẳng mất gì, đàn bà người ta còn chẳng sợ thì mình đàn ông đang ang ngại gì! Vợ biết thừa trong lòng anh chỉ có mình vợ thôi mà!".

Tôi là nhân viên hành chính ở một công ty nhỏ với mức lương 3 triệu đồng/tháng còn chồng làm cơ khí với tổng thu nhập 4 triệu đồng/tháng. Chỉ với 7 triệu chúng tôi phải chi trả tất cả trong đó đã phải trả gần 3 triệu tiền nhà, điện nước hàng tháng. Cưới xong muốn sinh con lắm nhưng cả 2 không dám vì chưa sẵn sàng kinh tế, sợ sinh con ra không lo được cho con thì cũng tội.

Là người đàn ông trong nhà ắt hẳn anh phải áp lực hơn tôi rất nhiều về cuộc sống hiện tại của 2 vợ chồng. Một hôm anh nói với tôi về việc anh sẽ chạy xe ôm thêm vào buổi tối. Lúc đầu tôi không đồng ý cho cái ý tưởng này vì sợ chồng đi làm cả ngày xong tối lại phải chạy xe, sức khỏe không được đảm bảo. Nhưng rồi nghe chồng thuyết phục tôi cũng đành đồng ý.

Vậy là cứ đều đặn sau giờ làm việc anh trở về tắm giặt ăn tối và ra khỏi nhà từ 7h tối cho tới khoảng 10, 11h đêm mới về. Tôi cũng chán cái cảnh lầm lũi 1 mình ở nhà chờ chồng đêm hôm lắm nhưng anh vẫn động viên cả 2 cùng phải cố gắng, để anh kiếm thêm chút tiền rồi sang năm còn sinh con nữa.
 

Anh đi làm thêm nay đã được 5 tháng. Đúng là có thêm chút tiền thật nhưng tình cảm vợ chồng tôi càng ngày càng xa cách. Thời gian gần đây, tôi lại cảm nhận rõ nét tình cảm chồng dành cho mình thật nhạt nhẽo, bất thường. Nhưng cũng không nghi ngờ gì vì đơn giản nghĩ người hiền lành và yêu vợ như anh thì không thể có chuyện trai gái bên ngoài, mà chỉ là do anh đi làm vất vả nên mới thế.

Tôi vẫn chăm sóc và quan tâm tới chồng như thế cho tới một ngày tin sét đánh đến với tôi. Đang làm việc thì bạn tôi gửi biểu tượng mặt đỏ lên vì xấu hổ, tôi hỏi sao thế thì bạn tôi nói: "Vợ chồng nhà này đổi gió kinh quá! Hôm qua vào nhà nghỉ cơ đấy! Mà làm gì phải xấu hổ gục mặt giấu giếm thế? Đi với chồng chứ với ai mà phải sợ, phải như anh N (tên chồng tôi) ý, phong thái rất tự tin".

Tôi mất vài giây định thần mọi việc, lăn chuột đọc lại 1 lượt những gì bạn vừa chat. Chẳng nhẽ chồng mình vào nhà nghỉ với gái lạ? Thật không thể tin nổi. Cho dù tin chồng đến mấy tôi vẫn có chút hoang mang với thông tin bạn vừa nói.

Vẫn như mọi ngày, anh về nhà ăn tối rồi lại đi, trong bữa cơm, tôi chỉ hỏi đùa kiểu thăm dò thông tin vì sợ nhỡ không đúng lại chạm vào lòng tự ái của chồng: "Tối qua kiểu gì mà cái H (tên bạn tôi) lại thấy anh vào nhà nghỉ nhỉ?"

Tưởng anh sẽ cười ha hả vì thông tin nhầm lẫn, vì tự tin là không có cái chuyện đó vậy mà nét mặt anh có chút thay đổi, lúng túng. Tôi bắt đầu chột dạ vì biểu hiện của anh.

Lấy lại bình tĩnh tôi hỏi lại lần nữa với hy vọng anh phủ nhận thông tin vậy mà ngoài sức tưởng tượng của tôi. Anh nói: "Thì cũng chẳng mất gì, đàn bà người ta còn chẳng sợ thì mình đàn ông đang ang ngại gì! Mấy bà thừa tiền, thiếu tình còn mình thiếu tiền và tình thì nhà trồng được, lo gì! Chỉ là trao đổi thôi mà, tội gì em! Vợ biết thừa trong lòng anh chỉ có mình vợ thôi mà!". Tôi chết lặng với suy nghĩ của chồng.

Chẳng cần phải nói gì thêm, tôi đã hiểu mọi chuyện, chồng mình tìm việc làm thêm bấy lâu bằng nghề trai ôm - không hơn không kém! Tôi đau khổ và hụt hẫng hơn bao giờ hết. Lúc này, trong tôi không khỏi cảm giác tủi hổ vì cảnh kinh tế thiếu tốn để chồng phải kiếm thêm bằng chuyện ấy.

Trong tôi giờ là một mớ những hỗn độn: buồn chán có, hụt hẫng, đau khổ có và hơn hết là cảm thấy bị tổn thương và thất vọng vì chồng. Mặc dù bây giờ chồng có dừng lại việc kiếm thêm này, trong tôi vẫn có tổn thương khó xóa mờ - nói gì thì nói tôi vẫn là người bị chồng phản bội. Tôi phải làm sao đây?
 
Theo Q.Anh (Đời Sống & Pháp Luật)