Về làm dâu nhiều năm, thế mà bây giờ tôi mới hiểu con người của em chồng, tôi thật quá vô tâm.
Rất nhiều lần tôi mất quần áo, phấn son... nhưng hỏi thì em chồng chối đây đẩy. Mặc dù tôi biết thừa là cô ta lấy, nhưng vì thiếu bằng chứng, lại ngại mẹ chồng, cuối cùng tôi đã nghĩ ra 1 cách trị cô nàng.
Đã rất nhiều lần Quân không sòng phẳng về chuyện tiền bạc nên lần này tôi không để cậu em chồng của mình có cơ hội "nhây" thêm nữa.
Chẳng thà Thùy vay 5, 10 triệu thì còn có cớ mà đòi, đằng này cứ vài ba bữa cô lại hỏi vay Linh 50k. Chỉ một hay hai lần thì không đáng kể, nhưng suốt cả nửa năm nay rồi nên tính ra cũng là 1 con số không nhỏ chút nào.
Dù là em chồng nhưng Linh lại lớn hơn Hạnh 2 tuổi. Có lẽ đây chính là một trong những nguyên nhân khiến cho "bà cô bên chồng" này khó ưa đến như vậy.
Nói ra chắc chẳng ai tin, nhưng đúng là cô em chồng tôi chỉ chực nhắn tin xúi chồng tôi đi cặp bồ bằng được…
Học xong ra trường, em chồng không chịu đi làm mà “khăn gói” lên nhà tôi để ở. Kể từ đó, gia đình tôi lúc nào cũng trong cảnh lao đao không đủ tiền.
Ôm đứa con thơ vào lòng, tôi bật khóc khi nghe mẹ chồng nói: “Con sinh thường, người khỏe, chăm em một tí nhé. Chứ em nó đẻ mổ, còn yếu lắm”.
Thấy em chồng mãi không trả tiền, cuối tháng vợ chồng Thư lại hết tiền mua sữa cho con nên cô nhắc em trả tiền mua mỹ phẩm hộ. Vậy mà em chồng nói Thư là chị dâu duy nhất trong nhà mà sống không biết điều và quá keo kiệt...
Lâu nay người ta cứ nói về mối quan hệ đầy căng thẳng giữa mẹ chồng - nàng dâu mà quên đi một mối quan hệ khác, "nhức nhối" không kém, ấy là mối quan hệ "chị dâu - em chồng".
Tôi cũng chán ngán những câu chuyện như thế. Nhưng không phải vì tôi có người mẹ chồng không tốt, mà tôi có một cô em chồng, đó mới chính là nỗi ám ảnh của tôi.
Đàn bà lấy chồng hay than khổ về nhà chồng. Mẹ chồng Hạnh không hiền nhưng cũng chưa đến mức quá quắt, Hạnh có thể nhẫn nhịn sống chung. Nhưng cứ nghĩ tới cô em chồng là lòng Hạnh căng như dây đàn sắp đứt.