Sao 360°

Điều nuối tiếc nhất của Xuân Thảo là không được nghe tiếng con khóc đầu đời

Á quân 'Thử thách cùng bước nhảy' phải gây mê để sinh mổ và câu đầu tiên khi cô tỉnh dậy là hỏi: 'Con em đâu?'.

Điều nuối tiếc nhất của Xuân Thảo là không được nghe tiếng con khóc đầu đời
Cặp vợ chồng Á quân Thử thách cùng bước nhảy được biết đến với một chuyện tình đẹp. Cả hai vừa chào đón con trai đầu lòng, bé Bon Bòn, sau một hành trình khó khăn.

Một tuần sau khi sinh con trai đầu lòng, vết mổ trên bụng bị dị ứng, sưng phồng và mưng mủ, Xuân Thảo phải quay trở lại bệnh viện khám, siêu âm, xét nghiệm máu. Bác sĩ chỉ định cô chuyển qua khu hậu phẫu để tách một đoạn vết mổ ra và nặn mủ, dịch. Công việc đó phải thực hiện đều đặn mỗi ngày và người mẹ đang giai đoạn ở cữ vẫn đi đi về về giữa bệnh viện - nhà riêng. "Đau rát lắm, không chích thuốc tê mà phải 'tách sống', 'nặn sống' nhưng để vậy cũng không được vì nó khiến mình bị sốt", vũ công Xuân Thảo đã chia sẻ như thế về tình hình sức khỏe sau sinh của mình, nhưng khi được hỏi đến con trai, giọng cô đột nhiên trở nên vui tươi, nói liến thoắng về câu chuyện dài bất tận. Xuân Thảo kể về hành trình đi đẻ của mình với nhiều chi tiết bất ngờ, y như cái cách mà con trai đã đến với vợ chồng cô.

Á quân Thử thách cùng bước nhảy từng tiết lộ cô bị bệnh xuất huyết buồng trứng, khó có khả năng làm mẹ nên sau khi kết hôn với bạn trai lâu năm, vũ công Đình Lộc, Thảo vẫn nghĩ "chỉ có phép màu mới thay đổi được sự thật" và cô thì chẳng mấy tin vào "chuyện thần tiên". Nhưng quả thực "phép màu" đã đến với vợ chồng Xuân Thảo khi cô biết mình đang mang một "mầm sống". Thời gian mang bầu, cô sống trong niềm hạnh phúc và nôn nao đếm từng ngày mong được gặp con.

Cả thai kỳ của Xuân Thảo diễn ra suôn sẻ, không quá mệt nhọc. Cô thậm chí vẫn cùng chồng dựng tiết mục và quay video nhảy múa cùng các vũ công lần đầu làm mẹ. Nhưng từ tuần thứ 38 trở đi, Thảo có một "dự cảm" rằng con sẽ ra đời sớm nên hai vợ chồng cô luôn ở tư thế "sẵn sàng xách giỏ đi sinh". Dù vậy, bé Bòn Bon (tên thân mật của con trai Xuân Thảo - Đình Lộc) vẫn khiến ba mẹ "trở tay không kịp" khi chào thế giới theo cách riêng của mình.

39 tuần 3 ngày (tức ngày 21/11), Thảo không ngủ được, trằn trọc đến 4h mới chợp mắt thì cô nghe trong bụng phát ra một tiếng "Pặc" như tiếng bong bóng vỡ. Thảo ngồi dậy và thấy nước bắt đầu "trào ra ào ào". Cô hốt hoảng gọi chồng: "Ba ơi, dậy! Dậy nhập viện. Mẹ vỡ ối rồi nè ba ơi...". Hai vợ chồng đến viện, hoàn tất thủ tục lúc 8h. Bụng Thảo đau râm ran, bác sĩ bảo cổ tử cung mở 1 cm và Thảo được chuyển vào phòng chờ sinh, cách ly với người thân. Lần đầu được tận mắt nhìn thấy căn phòng với gần 20 chiếc giường và xung quanh toàn các mẹ bầu, người rên la, người khóc lóc, rồi máu, thuốc kích sinh... Thảo thấy "hơi hoảng và lo lắng một chút".

Điều nuối tiếc nhất của Xuân Thảo là không được nghe tiếng con khóc đầu đời - 1
Bé Bòn Bon sắp tròn một tháng tuổi.

9h, Thảo được thăm khám lần 2. Vì ối đã vỡ nên bác sĩ cho cô hai sự lựa chọn: Sinh thường hoặc sinh mổ. Nếu sợ bé ở trong mệt thì bác sĩ sẽ cho cô vào phòng mổ luôn, còn nếu muốn sinh thường, Thảo phải chờ đến chiều xem tử cung có mở thêm không. Thảo chọn sinh thường vì cô muốn được chứng kiến con ra đời, nghe tiếng khóc đầu tiên của con, da kề da với con và sữa về nhanh hơn. Thế là những tiếng tiếp theo trong phòng chờ, Thảo không dám nằm nghỉ mà đi tới đi lui để kích thích cổ tử cung mở.

11h, Thảo được xuống căng tin ăn trưa với ông xã, xong lại trở về phòng chờ và tiếp tục cách ly. 

16h, nhân viên hộ sinh kiểm tra và kết luận: "Vẫn chỉ 1 cm". Thảo được tiêm thuốc để tăng co thắt và kích thích cổ tử cung mở. Cô được đặt máy đo nhịp tim và tần suất cơn co. 18h, các cơn co bắt đầu gần nhau và mạnh hơn, Thảo thấy mệt vì đói và khát nhưng cổ tử cung cũng chỉ nhích thêm được một chút: 4 cm.

Đến giờ ông xã vào thăm, Thảo nhìn chồng "đau nhưng không dám la khóc vì sẽ bị mất sức và con bên trong mệt". Những cơn co thắt dồn dập khiến người phụ nữ thường ngày thích chồng cưng nựng nhưng giờ cũng không muốn anh động vào mình. Cô bảo chồng: "Anh đừng xoa nữa, không là em sẽ khóc đó". 

20h, các cơ co thắt đau gấp 1.000 lần lúc hành kinh, Thảo bắt đầu kiệt sức vì đói, khát và đau. Cứ mỗi lần cơn co đến, cô phải rặn để đẩy em bé ra ngoài nhưng cổ tử cung lúc này vẫn chỉ mở 4 cm, không đủ rộng để sinh con. 16-17 tiếng từ lúc vỡ ối, vợ chồng Thảo buộc phải chọn giải pháp sinh mổ để đảm bảo an toàn cho bé. Lần đầu tiên từ lúc nhập viện, Thảo đã khóc khi ông xã nắm tay cô và nói: "Có bà ngoại em, mẹ anh, mẹ em đang đứng ở ngoài đợi... Có anh nữa, hai mẹ con cố lên nha...".

"Mình được đẩy vào phòng mổ lạnh ngắt, bị lột sạch quần áo, chỉ che chắn lại phần ngực. Người mình run cầm cập nhưng đau không còn biết gì nữa, hai mắt cứ nhắm tịt lại, trả lời các câu hỏi của bác sĩ và hộ sinh mà họng vừa đau vừa lạnh", Thảo kể.

Xuân Thảo bị thoát vị đĩa đệm cột sống nên phải gây mê thay vì gây tê. Đó cũng là điều khiến cô tiếng nuối nhiều nhất khi không được nhìn thấy cảnh bác sĩ đưa con ra ngoài và nghe tiếng khóc đầu tiên của con. 

Khi "nhả thuốc" và tỉnh lại, Thảo nhìn đồng hồ đúng 2h30 ngày 22/11, câu đầu tiên cô hỏi các hộ sinh có mặt ở đó là: "Chị ơi, con em đâu ạ?". - "Con chị bên kia, lát nữa chị sẽ được nhận con", Thảo thở phào khi nhận câu trả lời, nhưng cũng phải vài tiếng sau, khi đã hoàn tất thủ tục thăm khám lại, rút ống tiểu... cô mới được nhìn thấy con. Hai mẹ con được đẩy về phòng với gia đình lúc 5h.

Khoảnh khắc ôm con vào lòng, được nhìn con gần và rõ, con nhúc nhích, cựa quậy, mút tay...Thảo bỗng dưng chảy nước mắt. Cô xuất viện sau 5 hôm và bắt đầu những chuỗi ngày được thay đổi hoàn toàn so với trước đây. 

"Bạn sẽ không thể cảm nhận hết sự sống là gì cho đến khi bạn mang nó trong người...", Thảo khẽ mỉm cười và nói.

Điều nuối tiếc nhất của Xuân Thảo là không được nghe tiếng con khóc đầu đời - 2
Chiếc bụng sau sinh chằng chịt vết rạn, thâm sạm và vết mổ mãi chẳng lành nhưng Xuân Thảo thấy những điều đó chẳng đáng là gì so với niềm hạnh phúc được làm mẹ.

Theo Song Giang (Ngoisao.net)