Giới trẻ

'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm

Dù được ăn học đầy đủ, nhiều cô gái Nhật vẫn chọn trở thành nữ tiếp viên tại các quán bar, làm công việc mua vui cho đàn ông.

Đến năm cuối đại học, hầu hết con gái Nhật đều cất tủ những chiếc váy ngắn cũn hay quần bò yêu thích nhất để khoác lên mình bộ vest đen chỉnh tề và bắt đầu lao vào tìm việc làm. Nhưng Karen Hanazuka (24 tuổi) thì không!

Ngay cả khi đã cầm tấm bằng đại học trên tay, Hanazuka cũng không đi tìm cho mình công việc ổn định mà quyết định tiếp tục làm tiếp viên nữ (hay còn gọi là hostess).

Khi được hỏi, Hanazuka chỉ trả lời: "Tôi không đi tìm việc làm bởi chẳng có công việc nào hấp dẫn ở thời điểm này. Làm tiếp viên vẫn hơn".

'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm
Một nữ tiếp viên Nhật giới thiệu tấm danh thiếp cô thường đưa cho khách hàng.

Những 'nàng lọ lem' phố đèn đỏ

Khi trời nhá nhem tối cũng là lúc Kabukicho yên bình lên đèn và lột xác trở thành một trong những khu phố đèn đỏ sầm uất nhất thành phố Tokyo, Nhật Bản. Theo ước tính, mỗi ngày có khoảng hơn 160.000 người ghé thăm "khu phố không ngủ" này.

Ở đây có 90 khách sạn, 300 câu lạc bộ, hàng trăm nhà hàng, quán bar. Với khu phố đèn đỏ nổi tiếng như Kabukicho, không thể thiếu các cô gái nóng bỏng, quyến rũ cùng lớp trang điểm đậm, đầu tóc được tạo kiểu tỉ mỉ. Họ chính là những hostess (nữ tiếp viên).

'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm - 1

'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm - 2
Kabukicho là khu phố đèn đỏ đông đúc, tưng bừng nhất Tokyo, cũng là nơi hoạt động của nhiều hostess.

Sở dĩ những người phụ nữ trẻ trung này được gọi là "nàng lọ lem" bởi họ rất xinh đẹp, có khả năng làm cho người ta cười ngay lần đầu gặp nhưng chỉ xuất hiện khi trời tối, lúc nửa đêm.

Việc làm hàng ngày của nữ tiếp viên là "kiếm chuyện mua vui" cho đàn ông tại những quán bar hay host-club. Công việc này thường được cho là không mấy sạch sẽ và chỉ các cô gái bước đến đường cùng mới buộc phải làm.

Thế nhưng, tại sao những người có bằng cấp đàng hoàng như Karen Hanazuka cũng lựa chọn làm tiếp viên thay vì kiếm công việc ổn định, phù hợp với trình độ?

Nghề nữ tiếp viên ở Nhật khác với gái mại dâm. Các cô gái này chỉ hầu rượu, lắng nghe câu chuyện của khách hàng, nói những lời đường mật khiến họ vui vẻ.

Giống như Geisha thời xưa, hostess có nguyên tắc tuyệt đối đó là không bán dâm cho khách hàng. Dù có được ra giá cao như thế nào, khi hành nghề, họ không được phép bán thể xác mà chỉ có thể bán tiếng cười.

'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm - 3
Nữ tiếp viên tên Ku (24 tuổi) đang trò chuyện với một khách hàng. Khi mới 16 tuổi, cô đã muốn trở thành tiếp viên.

Theo Cơ quan Cảnh sát Quốc Gia Nhật Bản, có tới 70.000 cơ sở trên khắp nước Nhật đang hoạt động có dịch vụ tiếp viên như thế này. Và đương nhiên, con số sẽ không dừng lại ở đó.

Hiện nay, nghề tiếp viên được nâng lên tầm cao mới, mở ra cơ hội cho nhiều cô gái. Thoát khỏi cái mác hèn mọn, nữ tiếp viên xuất hiện thường xuyên trên các chương trình truyền hình, phim ảnh. Ngoài thân phận tiếp viên, họ có thể làm bất cứ ai ngoài kia từ ca sĩ, diễn viên, người mẫu, nhà thiết kế thời trang đến doanh nhân thành đạt.

Eriko Fuse - đại diện hiệp hội các club - nói với Disposable Workers: "Ngày nay có nhiều cô gái ấp ủ giấc mơ trở thành tiếp viên. Nhưng cũng có người phải làm công việc này vì không tìm được việc làm".

'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm - 4
Julie (31 tuổi) từng làm việc tại cửa hàng miễn thuế ở sân bay quốc tế Narita. Cô không hề nhớ công việc cũ của mình và khá hài lòng với hiện tại.

Được học nhưng không được thuê

Dù Luật Bình đẳng đã được Nhật Bản ban hành năm 1986, sự nghiệp của phụ nữ Nhật vẫn không được coi trọng. Cơ hội của họ dừng lại ở những công việc tầm thường, lương thấp hoặc chỉ là nhân viên tạm thời, không cố định.

Kể cả khi may mắn được nhận vào làm, con đường thăng tiến của phụ nữ cũng rất khó khăn. Theo đó, trang Disposable Workers đưa ra so sánh đơn giản giữa Nhật Bản và Mỹ. 

Người phụ nữ được cho là may mắn kia sẽ phải đối mặt với sự chênh lệch lương lớn, chỉ 69,8% so với những gì nam giới kiếm được, trong khi đó ở Mỹ con số này lên đến 78,2%. Theo Tổ chức Lao động quốc tế, tỷ lệ được lên chức của cô ấy cũng rất ít, vào năm 2008 dừng lại ở 9,8% so với 42,7% ở Mỹ.

Cụ thể hơn, 65% phụ nữ tốt nghiệp đại học có công ăn việc làm nhưng lương của họ chỉ bằng 1/3 lương của các đồng nghiệp nam.

Không thể làm việc trong công ty bình thường, phái nữ Nhật Bản cũng khó tự mình lập nghiệp.

"Ngân hàng sẽ không cho doanh nhân nữ vay vốn nếu cô ấy không có người bảo lãnh là nam như cha hoặc chồng. Phụ nữ vốn không được động tới những việc liên quan đến tiền bạc" - Mariko Adachi, giáo sư kinh tế tại Viện Nghiên cứu giới tính, Đại học Phụ nữ Ochanomizu, nói.

'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm - 5
Với mức lương đáng mơ ước, hostess chính là nghề nghiệp thu hút phái nữ Nhật Bản.

Không được coi trọng, không có động lực làm việc, thu nhập quá thấp, nhiều cô gái quyết định bỏ ngang, "bẻ lái" tới con đường khác. Như câu chuyện của Karen Hanazuka, dù sở hữu tấm bằng cử nhân ngành Kinh tế, cô gái 24 tuổi vẫn chọn theo nghiệp tiếp viên.

9X cho biết điều mình từng mong muốn chính là trở thành thư ký.

"Tôi không giỏi trong việc cứ nhắm mắt chờ lệnh của sếp. Tôi cảm thấy chán nản với những công việc lúc nào cũng phải lệ thuộc, không đòi hỏi sự suy nghĩ" - nữ tiếp viên chia sẻ. 

Theo Disposable Workers, những hostess nổi tiếng với cánh đàn ông có thể kiếm được trung bình 300.000 USD/năm, trong khi mức lương trung bình làm việc full-time của phụ nữ Nhật chỉ ở mức 37.000 USD/năm.

Vì thế, người sở hữu 200 club tên Yoshihiro Nagata tự hào nói: "Chúng tôi rất vinh hạnh khi tạo được cơ hội làm việc cho phái nữ".

'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm - 6
Cuộc sống của các nữ tiếp viên gắn liền với những bữa tiệc thâu đêm, phải uống rất nhiều loại rượu mạnh và có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.

Góc khuất của 'Geisha thời hiện đại'

Tuy vậy, thu nhập cao hay cuộc sống xa hoa chỉ là bề nổi của công việc này. Tất cả phụ thuộc vào lượng khách hàng các cô gái có thể  thu hút đến quán bar.

Eriko Fuse khẳng định chỉ có 1% hostess nhận được mức lương khổng lồ nói trên. "99% còn lại phải làm việc trong môi trường không lành mạnh và không hề ổn định" - cô nói.

Nhắc đến vấn đề tương lai sau này của các nữ tiếp viên, chủ nhiều club Yoshihiro Nagata tỏ ra thông cảm: "Phụ nữ chỉ làm được công việc này khi họ còn trẻ. Tuy vậy,  chúng tôi cũng không muốn vứt bỏ họ như những công cụ đã hỏng khi họ già đi và thất nghiệp. Chúng tôi rất muốn quan tâm đến họ".

Thế nhưng khi được hỏi về kế hoạch cụ thể các club hay bar định làm để giúp các hostess đến tuổi nghỉ hưu, câu trả lời chỉ dừng ở: "Chúng tôi vẫn đang nghiên cứu để tìm ra giải pháp".  

Nhìn vào tủ đồ đầy ắp bộ váy sặc sỡ, bắt mắt khiến nhiều cô gái ghen tỵ, nhưng ánh mắt của Cocoa Aiuchi (20 tuổi) lại chỉ phản chiếu sự chán nản. Vừa chọn váy, cô vừa lẩm bẩm: "Tôi không muốn đi làm".

Vốn là hostess nổi tiếng và người mẫu tạp chí thời trang, Cocoa nhận được nhiều lá thư của các nữ sinh cấp 2, cấp 3. Trong thư, các em bày tỏ muốn được trở thành đồng nghiệp của cô khi tốt nghiệp.

Cocoa biết các nữ sinh này tưởng rằng sẽ kiếm được tiền chỉ bằng cách ăn mặc, trang điểm thật xinh đẹp và trò chuyện cùng người khác. "Các em ấy không biết hiện thực khó khăn như thế nào".

'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm - 7
Aya (23 tuổi) bắt đầu công việc hostess từ khi mới 16 tuổi và không thể tìm ra lối thoát.

Rất nhiều hostess phải sống phần đời còn lại trong bệnh tật. Họ mắc phải các căn bệnh về gan, nghiện rượu sau những đêm tiệc tùng cùng khách hàng. 

Aya (23 tuổi) cho biết cô rất muốn nghỉ việc nhưng lại không thể vì chưa tốt nghiệp cấp 3. Cuộc sống trước đây của Aya rất khó khăn. Cha mẹ ly hôn, nhà lại đông anh chị em. Không muốn làm gánh nặng, cô đã bỏ nhà ra đi khi mới 16 tuổi.

Để có thể tự nuôi sống bản thân, nữ sinh "trẻ người non dạ" năm ấy đã chấp nhận làm tiếp viên ở những quán bar mập mờ, không cần nộp hồ sơ cũng được tuyển.

Bởi đặc thù công việc, phải tới 6 giờ sáng Aya mới được chìm vào giấc ngủ. Chính cô cũng rất sợ hãi, lo lắng trước nguy cơ mắc các bệnh về gan và tương lai mịt mù phía trước.

Với mục đích thoát khỏi những giây phút căng thẳng, lo lắng về doanh thu và xếp hạng độ nổi tiếng ở club, Aya thường đọc sách giúp tâm hồn thanh thản.

"Tôi cảm thấy tệ khi nghĩ về những gì đã xảy ra ở tối hôm trước và những gì sẽ xảy ra vào tối hôm sau" - Aya nói.

'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm - 8

'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm - 9

'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm - 10

'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm - 11
Các cô gái xinh đẹp liệu có đáng khi đánh đổi hạnh phúc cả đời, phá hủy tương lai để chạy theo mộng phù hoa ngắn ngủi và đầy cạm bẫy?

Bên cạnh đó, một cô gái tên Hikaru (người gốc Trung Quốc) cũng từng chia sẻ chân thật về những điều tồi tệ công việc hostess mang lại cho mình. Ngày nào, Hikaru cũng phải nở nụ cười giả tạo, nói những câu đùa tưởng như duyên dáng nhưng rỗng tuếch, nhắm mắt làm ngơ kể cả khi khách có hành động sai trái.

"Nếu khách cố tình đụng vào ngực tôi, tôi sẽ giả vờ cúi xuống đất nhặt một thứ gì đó hoặc chuốc say anh ta để đánh lạc hướng. Dù thế nào đi chăng nữa, tôi cũng sẽ mỉm cười và không để anh ta nghĩ rằng tôi không thích hành động ấy" - Hikaru nói.

Hầu hết nữ tiếp viên đều cho rằng cưới chồng và trở thành bà nội trợ chính là giải pháp duy nhất thoát khỏi nghề nghiệp này. Cocoa Aiuchi hay Aya cũng vậy.

Khi được hỏi về chuyện lập gia đình, Cocoa khẳng định cô sẽ không kết hôn với người đàn ông có nhiều tiền như vài khách hàng cô đã gặp qua.

Nữ tiếp viên nói: "Những người đàn ông giàu có sẽ lừa dối tôi. Họ chỉ trân trọng tôi khi tôi còn trẻ đẹp. Nhưng khi nhan sắc đã tàn phai, họ sẽ ném tôi đi như một đống rác".

Theo Khánh Linh (Tri Thức Trực Tuyến)