Gia đình

“Quy tắc vàng” của mẹ chồng tương lai khiến cô gái nghèo “bỏ của chạy lấy người”

Họ không cần biết nhà cô giàu hay nghèo, chỉ có ý định quản cô thật chặt để không mang của cải nhà chồng về nhà mẹ đẻ. Họ để cho con trai tự chọn vợ nhưng sẽ quản lí con dâu bằng “ý của mẹ chồng”...

Ngày Loan nhận lời yêu Tuấn, bạn bè cô ai cũng trầm trồ rằng số Loan sướng, hơn cả “chuột sa chĩnh gạo”. Quả thật, một chàng trai như Tuấn trên đời này có lẽ là của hiếm. Anh không những có vẻ ngoài điển trai lịch lãm, tính cách hào hiệp ga lăng, xuất thân trong gia đình trâm anh thế phiệt mà còn là kiểu đàn ông không ỷ lại, đã sớm tự phấn đấu để mở một công ty riêng.

Loan yêu Tuấn không phải vì sự giàu có hay vẻ bề ngoài đẹp trai, đơn giản chỉ vì Tuấn mang lại cho cô cảm giác được trân trọng và yêu thương, sự tin tưởng về một bờ vai vững chắc có thể làm chỗ dựa cho cô trong những lúc khó khăn của cuộc sống.

Là một cô gái giàu lòng tự trọng, trong suốt hai năm yêu, Loan kiên quyết từ chối tất cả những món quà đắt tiền từ Tuấn. Điều này khiến mẹ anh khá hài lòng, gật đầu đồng ý ngay khi Tuấn ngỏ ý đưa cô về ra mắt gia đình để tính chuyện cưới xin.

“Quy tắc vàng” của mẹ chồng tương lai khiến cô gái nghèo “bỏ của chạy lấy người”
Ảnh minh họa

Vốn rất tự tin về bản thân, nhưng Loan vẫn không khỏi lo lắng về lần đầu tiên gặp gỡ bố mẹ chồng tương lai. Cô cứ hỏi đi hỏi lại Tuấn: “Anh có chắc là bố mẹ anh không quan trọng chuyện môn đăng hộ đối không?” Trong thâm tâm, Loan biết các gia đình có điều kiện, bề thế như gia đình Tuấn vẫn luôn muốn chọn những cô con dâu có xuất thân danh giá, lại xinh đẹp giỏi giang. Sự xinh đẹp, giỏi giang thì Loan có thừa, nhưng cô vẫn nghĩ bố mẹ Tuấn làm sao có thể dễ dàng chấp nhận một cô gái tỉnh lẻ có gia cảnh nghèo khó như mình.

Tuấn nhẹ nhàng ôm người yêu vào lòng mà bảo: “Chẳng phải anh đã nói với em nhiều lần rồi hay sao? Mẹ anh khẳng định rằng sẽ tôn trọng sự lựa chọn của anh, không đặt nặng vấn đề nhà em giàu hay nghèo, công việc của em nhàn nhã hay vất vả, mức lương em nhận được cao hay thấp…”.

Nghe vậy, Loan phần nào thấy yên tâm. Cô bảo Tuấn chở đi mua một món quà phù hợp để tặng bố mẹ anh trong buổi ra mắt.

Dù đã biết gia đình Tuấn giàu có song Loan vẫn không khỏi choáng ngợp khi đứng trước căn biệt thự lộng lẫy có thiết kế vô cùng sang trọng và đẹp mắt. Hít một hơi thật sâu, cô bước chân qua cánh cổng mà bao nhiêu cô gái hằng ao ước.

Bố mẹ Tuấn đã ngồi chờ sẵn ở phòng khách. Họ không quá lạnh lùng xa cách như Loan tưởng, nhưng sao cô vẫn cảm thấy có gì đó bất an. Ngay sau bữa cơm thân mật, bố Tuấn lui về phòng riêng, để cho mẹ anh ngồi nói chuyện với cô.

Bà Mai - mẹ Tuấn tươi cười mời Loan ăn đĩa hoa quả nhập khẩu đắt tiền mà người giúp việc đã gọt sẵn rồi bảo: “Chắc thằng Tuấn đã nói với cháu rồi, bác rất tin tưởng vào sự lựa chọn của con trai mình, chuyện môn đăng hộ đối được thì tốt, không được cũng chẳng sao”.

Loan chỉ biết lí nhí vâng dạ, nghe bà tiếp lời: “Hôm nay gặp cháu, bác cũng thấy rất hài lòng. Không có gì phải phàn nàn về một cô gái xinh đẹp, có học thức, lại cư xử khéo léo như cháu”.Nghe mẹ nói vậy, Tuấn sung sướng nắm tay Loan, nhưng cô lại thấy run trước lời khen đó.

Bà Mai ngồi thẳng người, nhìn thẳng vào mắt Loan: “Nhưng gia đình bác kể ra cũng có chút gọi là danh giá, cũng có một vài quy tắc cần phải tuân thủ nếu cháu muốn về làm dâu nhà này”.

“Quy tắc vàng” của mẹ chồng tương lai khiến cô gái nghèo “bỏ của chạy lấy người” - 1
Ảnh minh họa

Loan khẽ gật đầu: “Dạ vâng, bác cứ nói ạ!”. Bà Mai bình thản: “Thứ nhất, thằng Tuấn là con một nên con dâu của nhà bác phải đặt việc sinh con nối dõi lên hàng đầu, cưới xong là phải nghỉ việc ở nhà để lo chuyện này luôn”. Bây giờ Loan mới vỡ lẽ: thảo nào họ không quan trọng nghề nghiệp hay mức lương của cô – đằng nào mà chẳng nghỉ việc.

Không đợi cô lên tiếng, mẹ Tuấn nói tiếp, giọng rất nhẹ nhàng mà sao trái tim Loan bắt đầu thấy nghẹt thở: “Thứ hai, để giữ hình ảnh của gia đình, con dâu không được làm trái ý mẹ chồng. Nhất là những mối quan hệ bên ngoài hay việc về thăm nom, quà cáp cho bên đằng ngoại phải được mẹ chồng đồng ý!”.

“Thì ra là thế!” - Loan khẽ cười chua chát trong lòng. Họ không cần biết nhà cô giàu hay nghèo, chỉ có ý định quản cô thật chặt để không mang của cải nhà chồng về nhà mẹ đẻ. Họ để cho con trai tự chọn vợ nhưng sẽ quản lí con dâu bằng “ý của mẹ chồng”. Mà hình như đã có lần Tuấn nói với Loan rằng đàn ông trong gia đình anh, ra ngoài giỏi kiếm tiền hay quyền thế đến đâu, thì ở nhà mẹ anh vẫn là “nội tướng”.

Bà Mai vốn định bảo Loan cứ về suy nghĩ, nhưng không ngờ cô đã mỉm cười nói ngay: “Thưa bác, cháu xin trả lời luôn để khỏi mất thời gian. Cháu rất yêu anh Tuấn nhưng hai quy tắc vàng của một gia đình danh giá như nhà bác, cháu không thể thực hiện được đâu ạ!”.

Loan đứng dậy chào bà Mai rồi bước nhanh ra cổng, mặc Tuấn cuống quýt đuổi theo. Một chiếc taxi vừa kịp tới, nhanh chóng chở Loan phóng vút đi, bỏ lại cánh cổng căn biệt thự rộng mở mà không phải ai cũng bước chân vào được. Mất đi một người yêu tốt như Tuấn, kể cũng đáng tiếc, nhưng bố mẹ nuôi cô ăn học đến giờ này, đâu phải để cô đánh đổi tự do của mình mà làm dâu nhà quyền quý!

Theo Thủy Nguyệt (Trí Thức Trẻ)