Gia đình

Lấy chồng nhà giàu, nằm viện cả tháng mẹ chồng không thăm, khi về chỉ hỏi một câu khiến nàng dâu rơi nước mắt

Từng chữ của mẹ chồng hôm đó như mũi dao đâm thẳng vào tim và tôi sẽ nhớ mãi. Tôi nuốt nước mắt và tự hứa sẽ cố gắng kiếm nhiều tiền hơn để không bị khinh bỉ, coi thường nữa.

Tôi là gái tỉnh lẻ, nhà có đông anh chị em mà bố lại mất sớm nên kinh tế nhiều khó khăn. Chị hai và chị ba tôi phải nghỉ học sớm, đi làm công nhân để đỡ đần mẹ lo cho các em, tôi mới được vào đại học. Không hề quá khi nói rằng tôi là niềm hy vọng của cả gia đình.

Sau nhiều nỗ lực vừa học vừa làm, tôi cũng ra được trường với tấm bằng xuất sắc và một cơ hội làm việc cho công ty nước ngoài. Khỏi nói, mẹ tôi đã mừng thế nào, ngày nghe tôi gọi điện thông báo, mẹ nghẹn ngào nơi đầu dây. Tôi quyết tâm sẽ làm thật nhiều tiền nuôi đàn em thơ nhỏ dại.

Sau khi vào làm, tôi có quen được Hưng, một chàng trai Hà thành có điều kiện. Không chỉ làm vị trí kỹ thuật lương cao, Hưng còn là con trai của một gia đình kinh doanh vàng bạc đá quý giàu có. Ban đầu, chúng tôi cũng chỉ là những người đồng nghiệp bình thường, có qua, có lại. Nhưng càng về sau, Hưng càng tỏ ra quan tâm tôi hơn và công khai thể hiện tình cảm trước công ty.

Lấy chồng nhà giàu, nằm viện cả tháng mẹ chồng không thăm, khi về chỉ hỏi một câu khiến nàng dâu rơi nước mắt

Nhiều lần tôi từ chối vì cảm thấy không môn đăng hộ đối, tôi tự ti vì gia cảnh của mình thế nhưng Hưng lại động viên tôi. Thậm chí, anh còn tự bắt xe về tận quê tôi để xin phép gia đình tôi. Anh không ngại xa, không ngại tôi nghèo, anh bảo: "Anh khâm phục sự cố gắng và đức hy sinh của em."

Thế rồi, tôi cũng xiêu lòng mà nhận lời. Thế nhưng, tới khi mẹ anh biết được thì bà không phản đối ra mặt nhưng luôn dùng lời lẽ mỉa mai khiến tôi thấy tự ti và xấu hổ. Tuy nhiên, có lẽ Hưng đã tác động tâm lý tới mẹ anh rất nhiều mà lần gặp sau, bà nhẹ nhàng hơn với tôi đến lạ.

Không lâu sau, chính mẹ anh lại là người giục cưới. Tôi tỏ ý đắn đo và lo lắng. Bởi lẽ, dù nghèo khó nhưng tôi cũng chẳng ham giàu sang, phú quý. Chỉ mong người chồng mình điều kiện hơn mình một chút để con cái sau này khỏi khổ cực. Vậy nên, điều kiện của Hưng ngoài sức mong đợi của tôi. Đó lại là điều tôi lo lắng chứ chẳng vui vẻ gì. Tôi sợ cách biệt quá lớn khi chung sống, tôi sợ sẽ bị làm khó vì mẹ chồng coi thường mình.

Nhưng lại một lần nữa, Hưng thuyết phục và tôi cũng thuận tình nghe theo. Ngày cưới, mẹ chồng còn trao vàng cho tôi đeo trĩu cổ, họ hàng ai nấy xuýt xoa. Bạn bè tôi thì nhìn với con mắt ngưỡng mộ và thèm thuồng.

Nhưng tôi cũng không lấy làm vui vẻ gì. Sau khi kết hôn, tất cả vàng cưới bố mẹ chồng cho, tôi chủ động đưa bà: "Mẹ giữ giùm vợ chồng con". Tôi biết thân biết phận mình chẳng có gì nên luôn cố gắng để giữ gìn mái ấm.

Nhưng khi tôi có thai, ban đầu bà cũng vui vẻ và ân cần với tôi hơn hẳn. Tới tháng thứ 3, khi siêu âm và phát hiện thai ngoài tử cung phải bỏ thì bà quay ngoắt, tỏ thái độ với tôi. Suốt 1 tuần nằm viện, không một lần ghé thăm, cũng không một cuộc điện thoại. Có lần, tôi hỏi chồng thì anh ậm ừ lờ đi bảo mẹ bận.

Lấy chồng nhà giàu, nằm viện cả tháng mẹ chồng không thăm, khi về chỉ hỏi một câu khiến nàng dâu rơi nước mắt - 1

Không may nữa, tôi bị nhiễm trùng vết mổ nên tiếp tục nằm viện. Thời gian điều trị kéo dài cả tháng trời và mẹ chồng tôi cũng vẫn không thăm hỏi.

Tới ngày tôi ra viện, hào hứng ngồi trên xe chồng chở về nhà nhưng gặp mẹ chồng, tôi vội thu nụ cười lại.

Bà nhìn tôi từ trên xuống dưới, hỏi một câu: "Ăn dầm nằm dề ở viện cả tháng hết bao nhiêu tiền của nhà này rồi?"

Đau ốm là điều khó tránh khỏi, bà đã không thăm hỏi một câu còn trách cứ vì tốn kém. Tôi không nói gì, chào bà rồi lẳng lặng đi lên phòng. Nhưng từng câu, từng chữ của mẹ chồng như mũi dao đâm thẳng vào tim và tôi sẽ nhớ mãi. Điều đó khiến tôi càng quyết tâm phải tự lực, cố gắng kiếm tiền để không ai có thể khinh bỉ mình và gia đình nữa.

Theo Song Ngư NF (Helino)