Gia đình

Đừng lấy lí do vợ luộm thuộm rồi đi ngoại tình

Mỗi lần ‘yêu’ vợ, tôi thường xuyên bị tụt hứng vì nhìn chiếc áo lót bạc thếch, dãn hết cỡ và ‘hương thơm cá thịt’ còn vương vất trên những bộ đồ mặc nhà của cô ấy.

Mỗi lần ‘yêu’ vợ, tôi thường xuyên bị tụt hứng vì nhìn chiếc áo lót bạc thếch, dãn hết cỡ và ‘hương thơm cá thịt’ còn vương vất trên những bộ đồ mặc nhà của cô ấy.

Một bạn chia sẻ cách cải thiện: "Mua cho vợ đồ mơi, bảo vợ là cô mặc vào nếu không tôi sẽ ly hôn với cô. Lôi thôi cũng phải vừa thôi chứ. Xem cô vợ bảo gì? Lúc ý mà còn bảo thủ không thay đổi thì hết cách luôn đấy."

Và nhiều ý kiến kèm theo:

"Đọc xong vừa mắc cười, vừa thấy tội nghiệp... Thôi thì anh chồng chịu khó ngày thứ bảy, tổng vệ sinh rồi vứt hết những thứ "nội y" cháo lòng, "cháo gà" trong nhà đi thôi. Mua lại hết một loạt đồ mới. Tiễn phật tiễn đến Tây Phương, anh này chắc phải lên lịch làm vệ sinh nhà cửa, lên mạng in ra thêm cách giữ gìn vệ sinh cá nhân, dán gần ngay gương soi ý. Ở nhà bếp, nhà cầu thì phải dán luôn biểu ngữ: "Làm ơn rửa tay". Mà có khi phải ghi luôn là: "Phải đánh răng trước khi đi ngủ" luôn á! Âm thầm làm, đừng nói, vô ích! Có khi vợ tự ái không thèm tắm luôn thì chết!"

"Bản thân mình là phụ nữ cũng không chấp nhận người vợ như này!".

"Lôi thôi quá mức... đọc cũng thấy hãi".

"Nhà mình thì ngược lại. Đúng là chả ai giống ai"

"Nếu đến mức này thì hơi quá rồi. Có điều kiện thì phải chăm sóc mình cả lúc ở nhà chứ ai lại chỉ đẹp bên ngoài thế. Mình ko có điều kiện thì cũng cố gắng sạch sẽ thơm tho để chồng còn yêu. Lắm hôm đi ngủ mà không gội được đầu còn thấy ngại, sợ mùi thức ăn ám trên tóc".

Nhiều ý kiến phê bình tuy nhiên cũng nhiều ý kiến bảo vệ người vợ. Một bạn trẻ chỉ trích ông chồng: "Đừng lấy lì do vợ luộm thuộm rồi đi ngoại tình. Nếu cô ấy không đi mua thì anh mua về tặng vợ có khò gì đâu. Còn về công việc thì anh nên xem lại vợ thật sự bừa bộn hay có quá nhiều việc nhà khiến cô ấy không còn thời gian dành cho bản thân. Nếu nhiều việc thì anh phải phụ vợ một tay với vì tôi thấy chị phải đi làm về còn 2 đứa nhỏ, xong lại nấu ăn, dọn dẹp rồi toàn những việc không tên... Chứ đừng lấy cớ như vậy để ngoại tình."

Có người thì cho rằng: "Vậy là vợ thương chồng, lo cho gia đình và sợ tốn kém tiền mua nội y." Hoặc "Chỉ có đàn ông tồi mới thế".

"Vợ là tấm gương soi phản chiếu người chồng. Anh chồng thử làm hết việc nhà để vợ thảnh thơi rồi mỗi tháng chi ra tiền cho vợ mua sắm xem vợ có khác không."

"Bạn góp công sức làm cùng vợ còn hơn là góp lời chia sẻ để làm vợ bạn mất mặt với thiên hạ. Bạn đừng vội trách vợ vì bạn đâu có hoàn hảo. Bạn đang đem vợ so sánh với ai đó?"

Dưới đây là toàn bộ nội dung bài Kinh hãi với nội y “cháo lòng” của vợ được chia sẻ trên các diễn đàn mạng.
 
Ra phố hay tới công sở khi nào cô ấy cũng thơm nức mùi nước hoa xịn nhưng về nhà thì toàn mùi… thịt, cá.

Ngày nào tôi cũng phải hết hơi đi lau dọn ‘chiến trường’ mà vợ bày ra. Nhìn quang cảnh chiếc giường ngủ mỗi khi đi làm về là tôi chẳng muốn về nhà. Quần áo, mỹ phẩm, đồ nội y cứ thế vứt lăn lóc mỗi thứ một nơi. Đã bao nhiêu lần tôi góp ý rằng cô ấy hãy lựa chọn cho mình một ‘bộ cánh’ đi làm từ tối hôm trước nhưng vợ cứ chứng nào tật nấy.

Cô ấy biết nấu nướng nhưng không thích dọn nhà, dọn bếp, lau chùi toilet. Tôi đi công tác vài hôm thì về đến nhà chẳng có chỗ để đặt chân vào. Thùng rác thì bốc mùi đến buồn nôn và mốc meo. Bếp ga thì bám đầy dầu mỡ, rau, muối…

Tôi cáu gắt thì cô ấy thanh minh rằng sức đâu mà quán xuyến hết mọi việc khi vừa phải cơm nước, chợ búa, đi làm và chăm sóc cho hai đứa con khi tôi vắng nhà… Tôi đành im lặng vì có làm ầm ĩ, to chuyện thì cô ấy cũng chẳng bao giờ chịu sửa tính đổi nết. Lạ một điều là ngày xưa thời còn yêu nhau vợ tôi sạch sẽ, chu đáo lắm. Vì đức tính ấy tôi mới yêu cô ấy. Vậy mà từ lúc lấy chồng, sinh con cô ấy ngày càng đổ đốn ra như thế…

Khoản nấu ăn của cô ấy cũng khiến tôi nhiều phen kinh hãi. Cô ấy rửa cá, thịt xong chẳng bao giờ có thói quen rửa xà phòng trước khi cầm thứ gì đó ăn hoặc đút cho con ăn. Bởi thế mà thằng út 3 tuổi suốt ngày phải uống men tiêu hóa vì đau bụng đi ngoài.

Tôi góp ý thì cô ấy lại gân cổ lên cãi: ‘Anh rách việc vừa thôi, ngày xưa ông bà mình có dùng đến xà phòng diệt khuẩn bao giờ đâu mà vẫn sống thọ, sống tốt đấy thôi’. Đến cái việc vệ sinh cơ thể, hay sau khi đi vệ sinh cô ấy cũng bỏ luôn ‘thủ tục’ rửa tay vì theo cô ấy thì ‘chẳng cần thiết, ở bẩn sống lâu’. Hãi hùng nhất là nhìn những bộ quần áo nhầu nhĩ của vợ.

Tôi bảo cô ấy đầu tư vài bộ cho tử tế thì cô ấy gạt đi bảo ‘Ôi dào, ở nhà ai để ý mà phải tốn tiền. Em chỉ cần đẹp ở ngoài còn về nhà mặc đồ rách cũng được’. Ám ảnh nhất về cái thói ở bẩn của vợ là tủ quần áo của cô ấy. Đồ nội y thay ra cô ấy cứ để cả tuần mới giặt một thể vì vợ tôi muốn ‘tiết kiệm’.

Duy chỉ có 2 bộ nội y cô ấy dành mặc đi làm thì luôn được nâng niu. Mỗi lần ‘yêu’ vợ, tôi thường xuyên bị tụt hứng vì nhìn chiếc áo lót bạc thếch, dãn hết cỡ và ‘hương thơm cá thịt’ còn vương vất trên những bộ đồ mặc nhà của cô ấy. Tôi đâu có đòi hỏi cô ấy phải mặc đồ thật sexy nhưng chí ít cũng phải sạch sẽ, thơm tho…

Càng ngày độ bẩn của cô ấy càng cao và càng khó chữa. Tôi mệt mỏi và cũng không muốn nhắc nhở, tranh luận gì nữa. Nếu cứ mãi thế này chắc tôi chỉ có nước đi ngoại tình mất thôi! ‘Anh không biết mình còn có thể chịu đựng được bao lâu nữa đây vợ ơi!’.

Theo Nguyễn Mai (Lao Động)