Đời sống

Giết mẹ, nghịch tử gặp báo ứng cũng không hối hận cho tới khi nhìn thấy một cảnh tượng

Theo "Kinh Báo Hiếu", những người con bất hiếu sau khi chết sẽ bị đày xuống địa ngục, "ngày đêm sống chết muôn lần, đến trăm ngàn kiếp cũng không dừng một giây".

Giết mẹ, nghịch tử gặp báo ứng cũng không hối hận cho tới khi nhìn thấy một cảnh tượng
Tranh minh họa

LTS: Bàn về đạo hiếu và tội bất hiếu, "Kinh Nhẫn Nhục" của nhà Phật từng có câu:

"Cùng tột điều thiện không gì hơn hiếu

Cùng tột điều ác không gì hơn bất hiếu".

Từ cổ chí kim, coi trọng chữ hiếu vốn là một trong những chuẩn mực đạo đức của con người, đồng thời đây còn là điều mà giáo lý nhà Phật và nhiều tôn giáo khác rất mực coi trọng.

Cũng theo quan niệm của đạo Phật, phàm là những đứa con phạm tội bất hiếu sẽ phải nhiều báo ứng như "bị đọa vào địa ngục A Tỳ, lửa dữ thiêu đốt, ăn hoàn sắt nóng, uống nước đồng sôi, gươm đao đâm chém…" (theo Kinh Báo Hiếu).

Câu chuyện dưới đây nói lên điều đó.

Giết mẹ, nghịch tử gặp báo ứng cũng không hối hận cho tới khi nhìn thấy một cảnh tượng - 1
Đức Phật dạy: " Hiếu với Mẹ Cha tức là kính Phật", " Nếu ở đời không có Phật thì hãy khéo thờ cha mẹ. Khéo phụng thờ Cha mẹ như phụng thờ Phật vậy". (trích Kinh Đại Tập)

Trước kia rất lâu, một người mẹ từng bị chính con trai mình nhẫn tâm ra tay sát hại. Nhờ khi còn sống đã từng làm rất nhiều việc thiện, nên linh hồn của bà đã được lên trời sau khi qua đời.

Thế nhưng người mẹ ấy ở trên trời chờ đợi trong suốt hàng chục năm vẫn không gặp được linh hồn của con trai mình. Vì quá thương nhớ người thân, bà đã tìm tới chỗ của Địa Tạng Bồ Tát mà quỳ khóc:

"Thưa Bồ Tát, đứa con trai ngoan của con khi nào mới được lên trời? Con thực sự rất nhớ nó…".

Nghe những lời giãi bày nghẹn ngào của người mẹ lớn tuổi, Địa Tạng Bồ Tát không vội trở lời, chỉ yên lặng đỡ bà dậy rồi mới cất tiếng:

"Đứa con trai ngoan ấy chẳng phải chính là người đã giết con đó sao?".

Bà lão nghe vậy liền vội vã thanh minh:

"Không phải như vậy đâu! Ngài đừng nghe những lời nói của người ta. Con trai của con khi ấy chỉ là kích động nhất thời mà thôi. Nó chẳng qua vì kết giao với một ít bạn xấu nên mới đi nhầm đường…

Con biết dương thọ của con mình đã hết, nhưng chờ đợi rất lâu mà không gặp được nó. Ngài có thể giúp con đưa nó lên trời để đoàn tụ được không?".

“Từ vô lượng kiếp đến nay, chúng sanh lang thang trong nẻo luân hồi, bỏ thân này nhận thân khác, sinh đi sinh lại bao lần, sữa mẹ mà chúng ta đã uống còn nhiều hơn nước trong bốn biển”. (trích Kinh Tương Ưng).

Trước lời thỉnh cầu của người mẹ tội nghiệp, Địa Tạng Bồ Tát đặc biệt tới địa ngục để tìm linh hồn con trai bà.

Khi đến đây, Ngài thấy người con trai vừa phải trải qua một vòng trừng phạt đau đớn. Anh ta đi tới bên cạnh một linh hồn khác, lớn tiếng oán trách:

"Tôi chẳng qua chỉ giết mẹ mình thôi mà! Ai nói bà ta không chịu đưa tiền cho tôi cơ chứ?".

Nghe thấy giọng điệu chẳng có nửa điểm hối cải ấy, Bồ Tát lắc đầu thở dài. Phận làm con mà lại có thể thản nhiên nói về việc giết mẹ như vậy, quả thực khiến người khác không khỏi thất vọng.

"Cậu có cảm thấy mẹ mình có phải là rất đáng buồn cười hay không?" – Bồ Tát đứng sau lưng, cất lời hỏi linh hồn của chàng trai trẻ.

Khi vừa quay lại, cậu con trai không khỏi ngạc nhiên vì nhận ra đó là Bồ Tát, còn linh hồn bên cạnh thì đã quỳ xuống vái lạy từ bao giờ.

Đến lúc đó, người con mới biết Bồ Tát đang hỏi mình, vì vậy dù có phần ngập ngừng nhưng vẫn cố tỏ vẻ lơ đễnh mà nói:

"Mẹ tôi có buồn cười hay không cũng đâu còn quan trọng gì nữa. Chắc bây giờ linh hồn của bà ở trên trời đang oán hận tôi lắm…".

Giết mẹ, nghịch tử gặp báo ứng cũng không hối hận cho tới khi nhìn thấy một cảnh tượng - 2
Ảnh minh họa.

Nghe thấy những lời này, Bồ Tát nhận ra rằng chàng trai kia chí ít vẫn còn có điểm hối hận chứ không phải đã hết đường cứu chữa. Ngài liền dùng phép thuật biến ra trước mắt cảnh tượng người mẹ tội nghiệp cầu xin, thanh minh cho con mình ở trên trời.

Tận mắt chứng kiến cảnh tượng ấy, linh hồn người con trai không khỏi nghẹn ngào. Hình ảnh cuối cùng mà cậu nhìn thấy chính là lúc mẹ mình đang ở trên trời, cô đơn lẩm bẩm:"Con trai ngoan, bao giờ con mới có thể lên đây đoàn tụ với mẹ vậy?".

Cuối cùng, người con trai ấy không cầm được nước mắt, thân hình cao lớn đổ gục xuống đất, trên môi nghẹn ngào thốt ra hai tiếng nức nở: "Mẹ ơi…".

Lúc này, Địa Tạng Bồ Tát liền quay về phía linh hồn của người con ấy và nói:

"Trên thế gian này vốn dĩ không có thứ tiền bạc của cải nào có thể so sánh với tấm lòng vĩ đại mà cha mẹ dành cho con cái. Nếu có chúng sinh bất hiếu với cha mẹ, thậm chí còn ra tay sát hại họ, thì người đó sẽ phải chịu đọa đày dưới địa ngục, ngàn vạn kiếp vẫn chưa được siêu sinh...".

Theo Trần Quỳnh (Soha/Trí Thức Trẻ)