Đời sống

23 học sinh phải trả lời 19 câu hỏi để tìm hiểu 'sự thật của 231 cái tát': Tôi đã khóc khi đọc 2 câu

19 câu hỏi được đặt ra trước mặt 23 học sinh. Và rồi các em - những học sinh lớp 6 viết những dòng chữ nguệch ngoạc trả lời từng câu một... Nghĩ tới khung cảnh lúc ấy, nhiều người đã không khỏi bức xúc.

Thời gian qua, dư luận không ngừng "dậy sóng" trước thông tin cô giáo Nguyễn Thị Phương Thủy yêu cầu các em học sinh lớp 6/2 trường THCS Duy Ninh (Duy Ninh, Quảng Bình) thay nhau tát bạn học 231 cái để phạt vì em này đã chửi bậy.

Và ngày hôm nay (3/12), dư luận lại tiếp tục đứng ngồi không yên trước thông tin bà Phạm Thị Lệ Anh, hiệu trưởng Trường THCS Duy Ninh đã yêu cầu 23 học sinh lớp 6/2 trả lời các câu hỏi liên quan đến vụ việc. 

Theo bà Anh cho hay, các học sinh phải trả lời tất cả 19 câu hỏi mà nhà trường đưa ra. Mục đích việc trả lời câu hỏi nhằm tìm ra "sự thật của 231 cái tát mà em H.L.N phải nhận". 

23 học sinh phải trả lời 19 câu hỏi để tìm hiểu 'sự thật của 231 cái tát': Tôi đã khóc khi đọc 2 câu
Bà Phạm Thị Lệ Anh, hiệu trưởng Trường THCS Duy Ninh.

Là một nhà giáo tâm huyết đã về hưu, tiến sỹ văn học Trịnh Thu Tuyết đã không thể lặng yên và chia sẻ sự bức xúc lên trang cá nhân. Chúng tôi xin được trích đăng bài chia sẻ của cô:

"Cái Ác

Tôi đã im lặng khi nghe những thông tin đầu tiên về sự việc, không phải vì cái ác đã nhiều tới mức khiến người ta thấy trơ lì, vô cảm mà vì đã nhiều lần, sự hấp tấp của lương tri từng dẫn đưa lầm lẫn, nhất là trong thế giới hỗn loạn thực giả của thông tin như hiện nay!

Tôi đã tự thấy mình đúng khi nghe thông tin tiếp theo về việc cô giáo nhập viện, tôi hiểu búa rìu đáng sợ thế nào với một cá nhân, nghĩ may mắn khi mình đã im lặng, không góp thêm dù chỉ một sợi gió vào tâm bão!

Tôi đã dần quên sự việc đau lòng ấy, như đã dần quên vụ cô ép trò uống nước giẻ lau, cô bắt trò quỳ và phụ huynh bắt cô quỳ chịu phạt..., cho đến sáng nay, đọc được một thông tin nhức nhối tới kinh hoàng: Ban giám hiệu tiến hành khảo sát 23 học sinh với 19 câu hỏi không thể bất nhẫn, vô cảm, vô giáo dục hơn! (đọc 19 câu hỏi và sau đó là kết quả khảo sát với con số tát mạnh/ tát vừa / tát nhẹ, tôi không thể không nghĩ những người có sáng kiến giáo dục này có vấn đề về tâm lý đạo đức - kiểu nhân vật trong một số phim Mỹ, có niềm khoái cảm khi làm đau người khác từ thể xác tới tinh thần!)

Quả thật, nếu nhận thức được sai lầm và biết phục thiện, tôi thấy có thể tha thứ phần nào cho cái luật phản giáo dục của cô giáo, có thể tha thứ cho cái tát thứ 231 như giọt nước tràn ly của cô giáo, có thể tha thứ cho lời cầu xin vì thành tích lố bịch và đáng xấu hổ của hiệu trưởng..., nhưng tuyệt đối, không thể chấp nhận nổi việc biến 23 đứa trẻ với nét chữ còn vụng về gạch xoá phải trở thành những kẻ tàn nhẫn, vô tri, và có thể là dối trá!

23 học sinh phải trả lời 19 câu hỏi để tìm hiểu 'sự thật của 231 cái tát': Tôi đã khóc khi đọc 2 câu - 1
Bảng trả lời của 1 em học sinh.

Những đoạn xoá trên tờ giấy trắng được tô đen rất kỹ lưỡng làm lộ ra mảng đen ghê sợ trong tâm hồn nhân cách con người! Triết lý giáo dục nào có thể dung túng phương pháp dạy người chuyên chế, tàn bạo và giả dối ấy?

Tôi đã khóc khi đọc hai câu trả lời của một bé chỉ hơn cháu ngoại tôi vài tuổi:

Câu 11: Sau khi tát, bạn N. có chảy máu không? - Không biết.

Câu 12: Sau khi tát song (sai chính tả), cả lớp có ai bật khóc không? - Không.

Có lẽ những người khảo sát đã rất hài lòng với hai câu trả lời cho thấy vết thương của bé N. có lẽ không nghiêm trọng và không có gì nghiêm trọng khiến cả lớp phải xúc động!

Họ không nghĩ rằng hai câu trả lời "Không biết" và " Không" này đã tái hiện bức tranh giáo dục khủng khiếp nhất do triết lý giáo dục khủng khiếp của họ tạo nên - thành phẩm giáo dục của họ là những đứa trẻ hoặc vô cảm (khi không hề quan tâm để biết má bạn có chảy máu sau 231 cái tát không; cũng không thấy có gì cần buồn, thương mà khóc!), hoặc hèn nhát giả dối khi chối bỏ cả sự thật chúng nhìn thấy và sự thật trong lòng chúng!

Đừng nghĩ rằng sự việc này cũng như mọi sự khác trên đời, rồi sẽ nhạt dần và biến mất trên "dòng thời gian", người ta sẽ quên chuyện này, đó là sự thật, nhưng có một sự thật khác: Những đứa trẻ vô tư, trong sáng đã bị gieo mầm ác, như mảnh gương rơi vào tim bé Kay trong truyện Bà chúa Tuyết, những mảnh gương như thế, khi không được lấy ra, cứ dầy dần, băng giá dần trong trái tim trẻ thơ, nó thành nếp sống, nếp nghĩ, thành tâm hồn và nhân cách của cả một lớp người! Để một mai, con cháu ta sống trong vương quốc giá băng, không còn tình người!

Xin hãy lấy mảnh gương ác ra khỏi trái tim người thầy và những đứa trẻ!"

Bộ câu hỏi điều tra học sinh gồm 19 câu, cụ thể như sau:

1. Cô Thủy quy định phạt tát thời gian nào?

2. Bạn N. bị tát vào thời gian nào?

3. Khi tát bạn N., cô Thủy có mặt ở lớp không?

4. Em tát vào mặt bạn N. bao nhiêu cái?

5. Em tát vào bạn N. mạnh hay nhẹ?

6. Bạn N. có nói tục không?

7. Khi bị tát bạn N. có khóc không?

8. Sau khi bị tát má bạn N. có đỏ không?

9. Cô Thủy vào đã tát được mấy bạn?

10. Cô Thủy có bắt tát nhẹ phải tát mạnh không?

12. Cô Thủy tát bạn N. mấy cái?

13. Sau khi bị tát bạn N. có bị chảy máu không?

14. Sau khi tát bạn N., cả lớp có sợ hãi, bật khóc không?

15. Trước N. có bao nhiêu bạn bị tát?

16. Khi tát bạn N., cô Thủy ra lệnh hay tự ý?

17. Cô Thủy có phải là người cuối cùng tát bạn N. không?

18. Cô Thủy đứng cùng chiều hay ngược chiều bạn N.?

19. Sau khi tát bạn N. có ở lại học không?

Theo Hương Trà (Thegioitre.vn)